Trời xanh thẳm, những đám mây lững lờ trôi. Trên con phố đông đúc, dòng người qua lại không ngớt. Những căn nhà thấp bé, xập xệ được dựng bằng củi gỗ. Nếu gặp trời mưa, chúng có thể tạm che chắn. Nhưng đến mùa đông giá rét, những người trong nhà chỉ có thể sưởi ấm bằng cách đốt lửa. Mỗi nhà đều dùng loại bình giữ nhiệt từ thế kỷ trước.
Một nhóm trẻ em chạy ngang qua họ. Trên người chúng mặc quần áo vá chằng vá đụp, đôi chân trần giẫm lên mặt đất đầy bùn lầy.
Họ không phải lần đầu tiên nhìn thấy cuộc sống của những người ở khu tị nạn, nhưng mỗi lần nhìn, trong lòng không khỏi chua xót. May mắn thay, quốc gia của họ mạnh mẽ, an toàn, không quốc gia nào dám xâm phạm.
Khi đến công trường, một người đàn ông mặc vest đen đang đứng đó, có lẽ đang chờ họ. Đoạn Lê Cẩn phải thầm khâm phục Trình Gia Chú. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, cậu đã mua được đất, thuê nhân công và bắt đầu thi công. Mặt đất đầy bùn vàng được đổ bê tông. Hàng rào tuy đơn sơ nhưng đã nối điện để ngăn kẻ trộm.
Cậu tính toán tiến độ, nếu không có gì sai sót, trong bốn tháng có thể hoàn thành cơ bản công trình xây dựng nhà máy. Trình Gia Chú dẫn Đoạn Lê Cẩn đi thị sát xung quanh. Việc cách xa khu dân cư cũng có lợi, chỉ là môi trường xung quanh không được tốt lắm.
Bên trái nhà máy là bãi rác, trong những hố cát lồi lõm vẫn còn nước đọng đục ngầu. Người dân ở khu tị nạn thực sự nghĩ đất ở đây có vàng sao? Đất ở đây làm gì có vàng.
"Vậy chỗ này với chỗ kia cậu định xử lý thế nào?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play