1

Khi đường tỷ giả vờ đẩy ta về phía Triệu Liệp Hộ, còn mình chọn gả cho công tử ốm yếu nhà họ Lý, ta biết nàng cũng đã trọng sinh.

Năm ấy hạn hán, lũ lụt liên miên, nhà ai cũng khốn khổ.

Nhưng Triệu Liệp Hộ lại là người có bản lĩnh, tay không đánh chết lợn rừng.

Một con lợn rừng có thể đổi lấy 50 lượng bạc, giúp gia đình sớm tích lũy tài sản.

Kiếp trước, người gả cho Triệu Liệp Hộ chính là đường tỷ Mạnh Thanh Thanh.

Nhưng lúc nàng mang thai, Triệu Liệp Hộ lại bị gấu vồ ch//ết thảm trên núi.

Sinh hạ một bé gái, nàng bị đồn có mệnh khắc phu, không được gia tộc chấp nhận, hai mẫu nữ bị xua đuổi khắp nơi.

Thậm chí, vì một bát cháo, đường tỷ độc ác ấy đã bán chính con gái ruột – huyết mạch duy nhất của Triệu Liệp Hộ vào thanh lâu.

Lúc đó, công tử nhà họ Lý – người từng được cho là sắp chết, lại hồi phục kỳ diệu, thi đỗ trạng nguyên.

Ta, với thân phận phu nhân trạng nguyên, nghiễm nhiên hưởng vinh hoa phú quý.

Khi về thăm quê, đường tỷ ghen tị đến phát điên, ôm chặt lấy ta nhảy xuống giếng.

Chúng ta cùng chết chìm.

Mở mắt ra lần nữa, ta quay về ngày trước khi thành thân.

Đường tỷ rơi nước mắt từng giọt, nghẹn ngào:

“Mặc dù Triệu Liệp Hộ cầu thân là với ta, nhưng vì hạnh phúc của muội, ta nguyện nhường lại phu quân tốt này!”

Phải biết rằng nhà họ Lý nghèo đến mức không có cơm ăn, mái nhà mục nát như sắp đổ sập.

Vậy mà đường tỷ nguyện hy sinh vì ta?

Cả nhà đều ca ngợi lòng tốt bụng của nàng.

Ngay cả phụ mẫu ta cũng cảm tạ không ngớt.

Ta lạnh lùng nhìn cảnh tượng này.

Khi mọi ánh mắt đều đổ dồn về ta chờ đợi câu trả lời, ta gật đầu đồng ý.

Trong mắt đường tỷ lập tức lóe lên ánh sáng vui sướng tột độ.

Ta cười lạnh.

Thật sự nghĩ nhà họ Lý là chốn tốt đẹp sao?

Lý Thành Châu không chỉ là kẻ bệnh hoạn vô dụng, mà còn là kẻ khinh thường nữ nhi từ tận xương tủy.

Lý quả phụ cũng không phải người nhân hậu, mà là kẻ cay nghiệt, thủ đoạn ác độc.

Triệu Liệp Hộ thì khác.

Chỉ vì một câu “thèm ăn thịt” của đường tỷ, hắn bất chấp vết thương trên người, một mình vào rừng sâu săn thú để thỏa mãn khẩu vị của thê tử.

Đó mới là nam nhân tốt.

Quan trọng hơn, không ai biết rằng đây là kiếp thứ ba ta sống lại.

Kiếp đầu tiên, ta là một đại lão thời mạt thế, mang theo không gian chứa đầy vật tư vô tận.

Nhờ ta, nhà họ Mạnh mới không mất một người nào trong nạn đói.

Nhờ ta, nhà họ Lý mới chữa khỏi bệnh hiểm nghèo và bước lên chức vị cao.

Đường tỷ tưởng rằng gả vào nhà họ Lý là vào chốn phú quý?

Nhà họ Lý chỉ muốn tìm một nô tỳ không công.

Lý Thành Châu là kẻ bám váy mẫu thân, còn Lý quả phụ thì trăm mưu ngàn kế hành hạ con dâu.

Kiếp này, để nàng tự hưởng “phú quý” đó đi!

Ta vác theo gói đồ nhỏ, mặc bộ áo vá chằng vá đụp, thảnh thơi bước ra chuẩn bị gả cho nam nhân thô kệch giàu có nhưng tốt bụng.

Nhưng chưa kịp ra khỏi cửa, ta đã thấy Triệu Liệp Hộ đứng ngay trước ngưỡng cửa.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play