20
Tôi không có cơ hội để kiểm chứng suy nghĩ của mình, vì sáng sớm hôm sau, Trần Tông Đình đã ra ngoài từ rất sớm rồi.
Tôi biết anh rất bận rộn, ở vị trí như anh, chuyện lớn chuyện nhỏ đều nhiều vô kể.
Tôi ngoan ngoãn ở nhà, cố gắng không gây thêm phiền phức cho anh. Dù không ra ngoài, nhưng cuộc sống lại rất yên bình và tĩnh lặng.
Đây là lần đầu tiên trong suốt 21 năm, tôi cảm nhận được sự bình yên và hạnh phúc của thời gian trôi qua.
Không còn lo sợ bị gia đình coi như món hàng để đem đi trao đổi. Không còn buồn bã vì sự thiên vị của cha mẹ và người thân. Không cần nghĩ gì cả, chỉ cần làm những điều khiến mình hạnh phúc là đủ.
Tôi thậm chí còn chơi lại cây đàn piano mà tôi đã bỏ dở nhiều năm. Tôi mua một khóa học vẽ trực tuyến và bắt đầu học vẽ sơn dầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT