Nói xong, anh đăng lên mạng một đoạn video, quay cảnh tôi tối hôm đó, tay cầm cái đùi gà, từ xa chạy tới, trốn dưới gốc cây, há miệng cười ngốc nhìn đỉnh lưu hôn nhau.
Rồi anh tiếp tục chiếu một đoạn khác, quay cảnh chính anh ta cẩn thận đưa tôi đi khám thai ở bệnh viện.
Tổng tài tức ói máu: “Bây giờ tin chưa, cô ấy, Lộ Hoan Hoan, chính là vợ tôi!”
Tôi thật sự hết biết nói gì…
Dân mạng lại nổ tung.
2
Phong cách bình luận đổi cái vèo.
Cư dân mạng: 【Má ơi, cười xỉu. May mà có camera, chị à, làm ơn làm phước dưỡng thai cho đàng hoàng đi, hóng hớt gì mà tí bị netizen bạo nhầm.】
【Chị gái này hài quá, đã xinh thế mà lại chuyên đóng mấy phim tổng tài quê quê, cuối cùng hóa ra đời thực đúng là nữ chính.】
【Ủa, hai người đang đóng vai “tổng tài lạnh lùng và tiểu kiều thê” của tôi đó hả?】
【Không ngờ vợ bé nhỏ của thái tử gia giới giải trí lại là cô đấy!】
Tôi với Lục Chiêm là hôn nhân thương mại.
Cuộc hôn nhân này do gia đình sắp xếp từ lâu, nhưng tôi với anh ta từ nhỏ đã không hợp.
Anh ta ghét tôi vì tôi bánh bèo, lại thích hóng hớt; tôi ghét anh ta vì lúc nào cũng lạnh lùng, chẳng nhiệt tình với gì cả.
Ngay cả bạn thân cũng hay chọc tôi.
“Người ta vừa đẹp trai vừa lạnh lùng, vậy mà bà còn không biết đủ à?”
Tôi lườm cô ấy: “Lạnh lùng thế chắc sớm bị tuyệt dục rồi!”
Bạn thân cạn lời.
Mãi sau tôi mới biết, anh ta tuyệt cái gì mà dục chứ!
Ngày tốt nghiệp, cả hai chúng tôi uống say, thế là một đêm lộn xộn.
Kể từ đó mới nhận ra, hình như cả hai đều thấy hợp nhau.
Tôi nghĩ bụng, dù có xoay vòng cỡ nào thì cuối cùng cưới tôi vẫn là anh ta.
Người đâu vừa đẹp vừa dáng chuẩn, tôi chịu thiệt gì đâu.
Chưa bao lâu, tôi phát hiện mình mang thai.
Nhưng cái tật mê hóng hớt của tôi thì không bỏ được.
Tháng trước, trên đường có người đánh nhau, tôi chạy tới hóng hớt, vì cười lớn quá mà bị bên kia tưởng nhầm là người tiếp viện, thế là ăn no một trận đòn.
Mặt tôi bị thương đầy.
Lục Chiêm dẫn theo luật sư đến đồn cảnh sát đón tôi, nghiến răng nghiến lợi.
“Lộ Hoan Hoan, lần sau cô hóng nữa thử xem?”
3
Tim tôi đập thình thịch.
Trơ mắt nhìn tin tức “Vợ bé nhỏ của Lục thiếu gia vì hóng drama mà bị hiểu lầm là bạn gái của đỉnh lưu, suýt nữa bị netizen bạo lực” leo lên hot search.
Đúng lúc này, chuỗi cuộc gọi đòi mạng của Lục Chiêm cứ réo mãi.
Tôi sợ muốn chết, không dám bắt máy, chỉ biết trốn trong căn biệt thự sang trọng của anh ta, giả làm đà điểu.
Nhớ lại năm ngoái, đó là khoảng thời gian tăm tối nhất trong cuộc đời tôi.
Nhà tôi đột nhiên đứt gãy dòng tiền, trong một đêm phá sản hoàn toàn.
Ba mẹ lập tức trốn ra nước ngoài, để lại tôi một mình.
Mọi người xung quanh bắt đầu xì xào, mỉa mai rằng, chắc chắn Lục Chiêm sẽ bỏ rơi tôi.
Thái tử gia của giới giải trí sao có thể cần một tiểu thư phá sản?
Cơ bản mà nói, hôn nhân thương mại chẳng qua là sự kết hợp của lợi ích, không còn tiền thì bị bỏ rơi cũng là chuyện đương nhiên.
Tôi nhìn nhận điều đó rất rõ ràng.
Sự nghiệp của tôi chẳng có chút khởi sắc nào, vẫn tiếp tục làm nền trong làng giải trí, đóng những bộ phim tổng tài sến súa mà ngay cả chó cũng không thèm xem.
Nhưng đúng vào lúc đó, tôi phát hiện mình mang thai.
Là con của Lục Chiêm.
Trong phòng ngủ của mình, tôi nhìn que thử thai từ từ hiện lên hai vạch đỏ.
Tâm trạng tôi rối bời.
Tôi suy nghĩ rất lâu, cuối cùng mới đưa ra một quyết định lớn.
Tôi, Lộ Hoan Hoan, không phải kiểu phụ nữ mang thai con của đàn ông rồi cam chịu chịu đựng mọi uất ức.
Tôi đã nghĩ kỹ rồi, sẽ đến gặp anh ta nói rõ mọi chuyện.
Vấn đề rất đơn giản.
“Cho tôi một khoản tiền, để tôi ôm bụng bầu mà đi, tôi không ngại đâu.”
Dù sao anh ta cũng chẳng thật lòng yêu tôi.
Hôm sau, tôi chuẩn bị tâm lý kỹ càng, lấy hết can đảm đến công ty của Lục Chiêm.
Đi đường thông suốt, không ai cản.
Trong văn phòng tổng tài.
Anh ngồi trên chiếc ghế xoay da đen sang trọng, vest chỉnh tề, dáng người thẳng tắp, vẻ mặt lạnh lùng đẹp trai đến mức quá đáng.
“Sao không bắt máy của tôi?”
Khi thấy tôi đột nhiên đến tìm, Lục Chiêm rõ ràng sững lại một giây.
Thực ra, sau khi nhà tôi phá sản, Lục Chiêm không lập tức cắt đứt quan hệ với tôi. Ngược lại, anh còn hành động khác thường, càng chủ động khoe khoang tình cảm với tôi.
Thậm chí anh còn công khai dẫn tôi đi dự buổi đấu giá trang sức của giới thượng lưu, lấy danh nghĩa là vị hôn thê của anh.
Tôi hiểu chứ.
Anh làm vậy chẳng qua không muốn bị mang tiếng là ruồng rẫy tôi ngay khi nhà tôi gặp khó khăn, làm tổn hại đến danh dự của mình.
Dù giàu cỡ nào thì cũng cần giữ thể diện mà.