Mãi đến khi Bồ Dao lại gọi “Anh Hứa Quân” thêm lần nữa, anh mới phản ứng kịp, vội vàng nhận lấy quần áo.
Liếc thấy khe cửa nhà vệ sinh, đúng lúc thấy được làn da trắng như tuyết bên trong. Có lẽ phần da đó chưa từng lao động dưới nắng, trắng đến mức như ngọc thạch vậy.
Hứa Quân vội đóng cửa kỹ hơn, để không còn bất kỳkhe hở nào, lấy chậu, xả nước giúp Bồ Dao giặt quần áo.
Hứa Quân cầm quần áo lên ngửi thử.
Không có mùi mồ hôi.
Chỉ thơm thoang thoảng, không phải mùi xà phòng hay dầu gội, cũng không phải mùi hoa gì, chỉ cảm thấy ngọt ngào, thơm ngát, ngửi thấy là nghĩ ngay đến Bồ Dao.
Hứa Quân vùi đầu vào đống đồ, hít sâu mấy hơi, vẫn không rõ là mùi gì, bản thân ít tiếp xúc với mấy thứ nước hoa gì đó nên chỉ biết là rất thơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT