Cuối cùng, Hứa Quân giữ được mảnh đất cha mẹ để lại. Anh cũng biết trồng lúa, trồng khoai lang, nhưng do thù oán với họ hàng nên thường bị phá hoại mùa màng. Cả năm chẳng thu được gì, sắp chết đói đến nơi, may mà được một dì cho mấy cân gạo, hắn ăn no rồi quyết định rời làng lên thành phố làm thuê.
Đến Quảng Châu khi vừa tròn hai mươi tuổi, trời phú cho gương mặt đẹp, làm việc chăm chỉ, chịu khó. Chưa đầy vài tháng đã được xưởng trưởng xưởng để ý.
Hứa Quân làm nhanh, nhiều lúc người ta bảo tăng ca hoặc làm thêm việc vặt, cũng chẳng từ chối. Thậm chí mấy việc mà xưởng trưởng không muốn làm, chỉ cần gọi là anh nhận luôn.
Miệng kín, tính tình chắc chắn, chưa đầy một năm đã được làm tổ trưởng, lương cũng cao hơn.
Sống ở Quảng Châu đã lâu nhưng hầu như chẳng đi đâu, tiền tiết kiệm từng đồng. Ăn cơm xưởng, cuối tuần thì quét dọn hoặc tăng ca, tiền tích góp từng chút. Gần hai năm mà đã tiết kiệm được gần mười ngàn tệ.
Giờ Bồ Dao đến, rút một chút tiền ra lo cho cậu ăn mặc không thành vấn đề..
Ngay khi Bồ Dao theo anh về ký túc, Hứa Quân đã quyết định sẵn, tuần này sẽ đưa cậu đi mua chăn gối, quần áo giày dép, cắt tóc, rồi ăn một bữa thật ngon.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play