Tiêu Thiều nhìn nàng, tuổi Tưởng Nguyễn còn quá nhỏ, nhưng so sánh với người cùng lứa lại cao hơn một chút, thế nhưng cũng chỉ đứng đến ngực Tiêu Thiều. Nghe nàng nói xong, Tiêu Thiều cũng không tức giận, lông mi thật dài rũ xuống, nói. “Hạ Thành sẽ không buông tha ngươi.”

“Trên đời này có rất nhiều người sẽ không bỏ qua cho ta.” Tưởng Nguyễn nhìn vào mắt hắn. “Điều đó cũng không có nghĩa là ta sẽ chết.” Nàng khẽ mỉm cười. “Vương gia tự lo thân mình còn không xong, sao còn rảnh rỗi quan tâm người khác?”

Tiêu Thiều ngẩn ra, trong triều người người tôn kính hắn, e ngại hắn, nịnh bợ hắn, cũng có vô số người muốn hại hắn. Tình huống giống y như đích nữ Tưởng phủ, nhưng hắn chưa bao giờ sợ, cho dù mai phục tứ phía, bởi vì… Hắn nhàn nhạt nói. “Bổn vương có năng lực tự vệ, ngươi có không?”

“Vương gia cũng không cần vì Nguyễn nương mà lo lắng.” Tưởng Nguyễn cẩn thận giữ khoảng cách với hắn, một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng. Hắn từng cứu Tưởng Tố Tố, ai biết trong lòng hắn có ý định gì, hễ là có liên quan đến Tưởng Tố Tố, vậy chắc chắn chính là kẻ địch của nàng, Cẩm Anh vương cũng giống vậy. “Nguyễn nương có năng lực tự vệ hay không, không phải Vương gia đã nhìn rõ rồi sao?” Suy nghĩ một chút, nàng lại nói. “Cỏ đầu tường mặc dù tốt, nhưng thái độ làm người xấu xa. Nếu đã lựa chọn trận doanh, thì không nên tùy ý thay đổi, cẩn thận lại bị hai đầu cắn ngược.” Dứt lời, nàng đi khỏi, không hề để tâm đến Tiêu Thiều nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play