Một trận sóng gió trôi qua, cuối cùng người xui xẻo lại là người bắt đầu.
Trong Nguyễn Cư, Liên Kiều nhổ nước bỏ, nói. ‘‘Đáng đời, tâm địa đen tối còn muốn tính toán lên trên đầu của tiểu thư. Lần này xem bà ta còn gì để nói!”
Bạch Chỉ đang bôi thuốc lên vết thương trên mặt của Tưởng Nguyễn, dấu bàn tay kia đến bây giờ càng hiện rõ hơn, càng sưng đỏ lên, ở trên gương mặt trắng như tuyết nhìn vô cùng gai mắt. Bạch Chỉ đau lòng nói. “Lão gia ra tay cũng quá tàn nhẫn rồi, tiểu thư dù gì cũng là tiểu thư con vợ cả trong phủ, sao có thể đánh tiểu thư trước mặt người ngoài chứ, hơn nữa còn không kím nén mà đánh xuống nữa.” Bạch Chỉ cùng Liên Kiều hôm nay nhìn thấy rõ ràng, trong lòng Tưởng Quyền sợ là một chút cũng chưa từng xem Tưởng Nguyễn là con gái của mình, tất nhiên trong giọng nói cũng mang theo trách cứ và tức giận.
Thiên Trúc đứng ở một bên nhìn thấy, nàng là người luyện võ, tất nhiên biết lực bàn tay đánh vào gương mặt Tưởng Nguyễn mạnh như thế nào, trong lòng không khỏi tự đánh giá. Nàng lần đầu tiên thật sự nhìn thấy sự ghẻ lạnh của Tưởng Quyền đối với Tưởng Nguyễn. Một người cha ruột lại ra nặng như vậy, thật sự hiếm có trên đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT