Tưởng Quyền đã giận đến run cả người, kỹ năng thêu thùa của vợ mình, tất nhiên lão ta hiểu rất rõ, nên khi vừa nhìn thấy bộ quần áo và đôi giày đó, lão ta mới như vậy, đó chắc chắn chính là bút tích của Hạ Nghiên! Cho dù bình thường Tưởng Quyền thiên vị Hạ Nghiên, lạnh nhạt với Tưởng Nguyễn, nhưng bất kỳ người đàn ông nào, lúc thê tử đội nón xanh cho mình cũng sẽ không thể thờ ơ. Tưởng Quyền bây giờ đối với Hạ Nghiên chỉ có tức giận, ở đâu còn một chút dịu dàng như bình thường?
Hạ Thành thấy cảnh này, căm tức nhìn Tưởng Nguyễn nói. “Ngươi đến cùng đã động tay động chân cái gì?’’
Tưởng Tố Tố cũng khóc quỳ xuống. “Phụ thân, mẫu thân là người như thế nào ngài không phải biết rất rõ sao? Ngài sao có thể nghi ngờ mẫu thân?”
Tưởng Quyền mắt nhìn xuống đứa con gái mà hắn yêu thương nhất này, sống cuộc sống ba năm kham khổ ở từ đường, Tưởng Quyền vốn là có vài phần áy náy với Tưởng Tố Tố. Kể từ sau khi Tưởng Tố Tố hồi phủ lại trở nên hiểu chuyện nghe lời hơn, trước mắt nhìn thấy nàng khóc vô cùng đáng thương, trong lòng cũng có chút mềm đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT