Tiếng phản đối vang lên vừa rồi lại chính là của Ý Đức Thái hậu.
Từ đầu tới cuối Tuyên Ly vẫn ngồi im không lên tiếng, giờ sắc mặt lại hơi thay đổi, khóe miệng luôn tạo ra nụ cười tao nhã bỗng nhiên trở nên cứng ngắc. Những người xung quanh đều khó hiểu, nhưng Tưởng Tín Chi lại thở phào nhẹ nhõm, Ý Đức Thái hậu lên tiếng thì chính Hoàng đế cũng không dễ bác bỏ. Cho dù Trần quý phi được sủng ái đến mấy thì Hoàng đế cũng không vì bà ta mà làm phật ý Ý Đức Thái hậu.
Từ trước đến giờ mọi việc mà Trần quý phi làm trong cung đều luôn thuận lợi, bình thường cũng không xảy ra xung đột lợi ích với Ý Đức Thái hậu, cộng thêm việc bà ta luôn bày ra vẻ đạo đức rất tốt nên ai cũng yêu quý. Ngày bình thường ngoài Hoàng hậu ra thì Ý Đức Thái hậu cũng không thân cận với những phi tử này. Ai ngờ hôm nay vì một người con gái của gia quyến quan lại, người phụ nữ được tôn quý nhất Đại Cẩm triều này lại không hề nể tình mà phản đối đề nghị của bà ta. Nếu là Ý Đức Thái hậu thì cũng coi như xong, nhưng rõ ràng Tưởng Nguyễn cũng từ chối hôn sự, có chuyện gì với nàng ta vậy?
Khóe môi Trần quý phi mím lại, suy nghĩ lại một lần những gì vừa xảy ra. Ban đầu bà ta thấy Tưởng Nguyễn quả thật biết tiến biết lùi, nàng không hề tỏ ra là một tiểu thư không được phủ Thượng Thư sủng ái. Thêm đánh giá của Tuyên Ly đối với nàng, bà ta cũng chỉ cho rằng Tưởng Nguyễn là thiếu nữ có chút thông minh mà thôi. Nhưng bây giờ xem ra, nàng không chỉ thông minh mà gan còn rất lớn. Dưới cái nhìn của Trần quý phi, Tưởng Nguyễn cũng mỉm cười nhìn lại, nụ cười của nàng bình tĩnh lạ thường, giống như đoán được cảm xúc của người trước mặt. Động tác của Trần quý phi hơi chậm lại, trong thiên hạ, đây là lần đầu tiên bà ta gặp được ánh mắt như thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT