Gia đình mồ côi mẹ, kinh tế trong nhà vẫn thật khó khăn, nhi đồng có xuất thân như vậy thật sự cực khổ, mặc dù nói có tài chính giúp học tập, nhưng trên thực tế tài chính kia vốn là một cách thưởng cho, đều là cấp cho học sinh nghèo khó nhưng thành tích học tập thật tốt sử dụng, dù sao người ta trả tiền cũng hi vọng sẽ có hồi báo – không nhất định là hồi báo cho công ty của bọn họ, cũng có thể hồi báo cho xã hội đó thôi!

Hơn nữa gia cảnh của Ngụy Diễn cũng không tính là khó khăn nhất trong trường học, cho nên Đổng Minh Vĩ cũng chỉ chiếu theo dĩ vãng mà nói chuyện theo lệ thường, cũng không tính toán thu được hiệu quả gì.

Nói thật, hắn cũng thật đau đầu, bình thường thái độ làm người của Ngụy Diễn thật quái gở, lại cứng đầu, căn bản không nghe khuyên, chiếu theo tình hình này đại học thi không đâu, thi rớt là khẳng định, ở bên ngoài trộn lẫn với dân xã hội chỉ có hại cho chính mình. Nhưng bây giờ nhìn thắn thay đổi bộ dáng lôi thôi lếch thếch ngày xưa, trở nên sạch sẽ thoải mái, Đổng Minh vĩ cảm thấy được có lẽ đối phương cũng không tới nỗi không thuốc nào không cứu được.

Ngụy Diễn gật gật đầu:

- Đổng lão sư, lúc nghỉ đông bị thương là trách nhiệm của em, nhưng em cũng đã khắc sâu tỉnh lại sai lầm của mình, em cam đoan sau này sẽ không tái phạm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play