Lão Long Vương hoàn toàn không coi Thần Kiếm Phong ra gì, mà kể từ đó có thể thấy được kết cục, lúc này đám đệ tử ngoại môn nội môn tụ tập bên ngoài doanh trại.
Ăn sáng xong, mọi người nhanh chóng tụ họp lại.
“Đều nhớ kỹ lời nói của ta rồi chứ?”
“Nhớ rồi.”
Hồng Tôn đứng trước mặt mọi người cao giọng quát, lời cần dặn dò thì đều đã dặn dò, sau đó mọi người trùng trùng điệp điệp xông đến Đông Hải.
Đứng trên tường thành, Diệp Trường Thanh lắc đầu, sau đó quay về tu luyện.
Một tháng trôi qua, tu vi của Diệp Trường Thanh đã đột phá đến Kết Đan Cảnh đại thành, có thể nói là thần tốc.
Chuyện chém chém giết giết, Diệp Trường Thanh không hứng thú, hơn nữa Thủy tộc Đông Hải này hoàn toàn là tự tìm đường chết.
Rốt cuộc có chuyện lớn gì còn quan trọng hơn nhà mình?
Lần này hay rồi, cả nhà bị trộm luôn.
Bên ngoài doanh trại gần biển, dựa theo bố trí của Hồng Tôn, xung quanh đều có đệ tử nội môn cầm trận bàn trong tay, đề phòng cường giả Thủy tộc tập kích.
Về phần những người khác thì rào rào xông vào Đông Hải, bắt đầu điên cuồng chém giết Thủy tộc.
“Đáng chết, sao những đệ tử Thần Kiếm Phong này dám xông ra khỏi trận pháp?”
“Đừng sợ bọn họ, xông lên liều mạng với bọn họ.”
Đối mặt với tấn công của đệ tử Thần Kiếm Phong, lúc đầu đông đảo Thủy tộc cũng ngập tràn ý chí chiến đấu.
Nhưng bây giờ, những Thủy tộc ở lại nơi này đều là mấy mặt hàng chẳng ra sao, hoặc là thế hệ trẻ tuổi, hoặc là tu vi lót đáy, hoặc cũng là già rụng răng, đất vàng đã chôn đến tận cổ, sức chiến đấu không còn đến một phần.
Cho nên, hai bên chỉ vừa tiếp xúc, các Thủy tộc đã bị giết tới người ngã ngựa đổ.
Trái lại là đệ tử Thần Kiếm Phong, lúc đầu còn hơi lo lắng, nhưng khi chiến đấu ngày càng kéo dài, phát hiện trong đám Thủy tộc này, đừng nói là tồn tại Yêu Vương, ngay cả cấp bậc thấp như Thiên Yêu, Địa Yêu cũng không có.
Trong lúc nhất thời, lòng tin của đệ tử Thần Kiếm Phong tăng vọt, cường giả của Thủy tộc ngươi không có ở nhà đúng không? Vậy thì đừng trách ta.
“Giết!”
“Cẩn thận, đừng hủy thi thể.”
“Chỉ muốn nguyên liệu nấu ăn trẻ tuổi, không muốn ăn tuổi già.”
Phóng tầm mắt nhìn ra, khắp nơi đều là nguyên liệu nấu ăn, đây quả thật là Trư Bát Giới tiến vào gánh hát, không thủ được rồi.
Mà nguyên liệu nấu ăn nhiều, tất nhiên yêu cầu cũng tăng cao, những Thủy tộc già yếu kia đã không lọt được vào mắt xanh của đệ tử Thần Kiếm Phong.
Thậm chí có đệ tử có thói quen thu hồi một số thi thể Thủy tộc tuổi già, còn bị đệ tử xung quanh mắng.
“Tên này già tới răng rụng gần hết mà ngươi cũng muốn?”
“À à, thói quen, thói quen thôi.”
“Không cần tuổi già.”
Chất thịt của baba già không ngon lắm, lấy về làm gì.
Dọc đường thế như trẻ che, các Thủy tộc căn bản không cách nào ngăn cản.
Động tĩnh lớn như vậy, tất nhiên hấp dẫn Thủy tộc xung quanh đến trợ giúp, đồng thời rất nhanh tin tức đã truyền đến Long Cung.
Nhưng hôm nay cường giả của Long Cung đều đi cả rồi, chuyện lớn chuyện nhỏ đều do Đại Thái Tử quyết định.
Mà nói thế nào nhỉ, Thái Tử của Giao Long nhất tộc này khiến cho người ta một lời khó mà nói hết.
Thái Tử
Là con nối dõi đầu tiên của lão Long Vương, lúc này Đại Thái Tử đang ở trong cung điện của mình xem sao trời, dốc lòng tu luyện Thiên Cơ Nhất Đạo.
“Thiên Cơ Nhất Đạo này của tu sĩ nhân tộc đúng là bác đại uyên thâm, bổn thái tử tu mấy trăm năm mà cũng chỉ hiểu được chút da lông.”
Một yêu thú lại say mê Thiên Cơ Nhất Đạo của nhân tộc, còn mơ tưởng nhìn trộm thiên cơ, tính toán không một chỗ sai sót.
Rõ ràng là đã nhập ma rồi, ngoài Thiên Cơ Nhất Đạo ra, Đại Thái Tử không hề có hứng thú với bất kỳ chuyện gì khác.
Đúng lúc này, một con Giao Long Tử Yêu Cảnh vội vàng chạy vào, nói.
“Thái tử điện hạ, không xong rồi, kia…”
Còn chưa nói hết lời đã bị Đại Thái Tử tức giận ngắt lời.
“Ai cho ngươi vào? Không phải bổn Thái Tử đã nói, không có mệnh lệnh của ta, ai cũng không thể đi vào sao? Không thấy bổn Thái Tử đang lĩnh hội Thiên Cơ Đại Đạo hay sao?”
Mẹ nó đều đã lúc nào rồi mà ngươi còn lĩnh hội Thiên Cơ Đại Đạo chó má này? Hơn nữa ngươi là một con yêu thú, lĩnh ngộ Thiên Cơ cái quái gì, ngươi hiểu được sao?
Nhưng trước mắt không phải lúc nói những lời này, Giao Long kia vội nói.
“Thái tử điện hạ, đệ tử Thần Kiếm Phong tấn công, đã giết vào Đông Hải rồi.”
Đây chính là chuyện lớn đó, nhưng ngay sau đó, phản ứng của Đại Thái Tử lại khiến con Giao Long này choáng váng.
Chỉ thấy sau khi nó nghe thấy tin tức này, cũng không hề bối rối, trái lại ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, long trảo ấn ấn bấm bấm, khiến con Giao Long kia nhìn mà không hiểu ra sao.
Một lúc lâu sau, cuối cùng Đại Thái Tử mới mở mắt ra, tràn đầy tự tin nói.
“Bổn Thái Tử đã xem thiên tượng, trận chiến này, Thủy tộc ta ắt thắng, đệ tử Thần Kiếm Phong làm vậy là tự rước diệt vong, không cần bối rối, tổ chức Thủy tộc đón địch là đủ.
Ắt thắng? Nghe vậy, khóe miệng con Giao Long này co giật, mẹ nó ngươi nhìn ra được cái này từ nơi này? Còn nữa, nhân tộc người ta có năm đầu ngón tay, vậy mới có thể thi triển pháp quyết đo lường tính toán thiên cơ.
Chúng ta là Giao Long, trời sinh ba móng, ba móng vuốt của ngươi thi triển pháp quyết của nhân tộc kiểu gì?
Do dự chốc lát, con Giao Long này vẫn kiên trì nói ra.
“Điện hạ à, không phải chúng ta nên liên lạc với Long Vương sao?”
Nghe vậy, Đại Thái Tử nhướng mày, bất mãn trừng con Giao Long này, nhưng cuối cùng vẫn lạnh lùng nói ra.
“Việc này tự ta sẽ báo với phụ vương, cút đi, không có mệnh lệnh của ta, còn tự tiện xông vào, ta nhất định sẽ rút gân rồng của ngươi, lột da rồng của ngươi.”
Nghe vậy, con Giao Long này chỉ có thể quay người rời đi, tổ chức Thủy tộc nghênh chiến đệ tử Thần Kiếm Phong, về phần Đại Thái Tử, sau khi truyền tin cho lão Long Vương xong, lại tiếp tục đắm chìm trong Thiên Cơ Đại Đạo.
Mặc dù Thủy tộc có lòng tổ chức phản kích, nhưng không có cường giả tọa trấn, cộng thêm đệ tử Thần Kiếm Phong sớm đã là xưa đâu bằng nay, đệ tử ngoại môn cũng đã có thể chém giết Thủy tộc Tử Yêu Cảnh rồi.
Cho nên, thật ra thứ gọi là phản kích này chẳng khác gì tự đưa đồ ăn đến cửa.
Đối mặt với nguyên liệu nấu ăn không ngừng xông tới, đệ tử Thần Kiếm Phong phấn khởi vô cùng, sớm biết là như thế này, trước còn lừa gạt làm quái gì, mẹ nó chẳng phải cứ giết thẳng tới là được rồi, ngươi xem những nguyên liệu nấu ăn này đi, quả thật là lấy không bao giờ hết.
“Giết giết giết.”
“Nhìn kỹ chút, chọn kỹ chút, đừng sơ sài.
Nguyên liệu nấu ăn rất phong phú, chú ý khống chế chất lượng.”
Một bên khác, lão Long Vương vừa chạy đến Hải Tây Thành, còn chưa kịp phá giải trận pháp, đã đột nhiên nhận được truyền tin của Đại Thái Tử.
“Như tử bái kiến phụ vương, hôm nay đệ tử Thần Kiếm Phong to gan lớn mật, xông ra khỏi trận pháp, tự tiện xông vào cấm địa Đông Hải ta, nhi tử đã hạ lệnh triển khai phản kích, cũng xem thiên tượng, làm phép bói toán, dự đoán trận chiến này là đệ tử Thần Kiếm Phong tự rước diệt vong, phụ vương không cần lo lắng, tất cả đều nằm trong khống chế của con trai.
Nhi tử ở đây, cầu chúc phụ vương thắng ngay từ trận đầu, uy chấn Đông Châu.”
Nghe thấy truyền tin, dám Yêu Vương Thủy tộc ở đây đều biến sắc, đệ tử Thần Kiếm Phong này giết ra khỏi doanh trại gần biển rồi sao? Bọn họ lấy tự tin này từ đâu ra?
Nhưng lão Long Vương ở trên chủ tọa lại cao giọng cười lớn.
“Nhi tử ta khá lắm, có ngươi tọa trấn, đương nhiên phụ vương không lo lắng.”
Nghe nói lời này, đám Yêu Vương bên dưới giật giật khóe miệng, mẹ nó ngươi lấy tự tin này từ đâu ra vậy? Còn cả nội dung truyền tin này nữa, đều nói linh tinh cái gì vậy?
Lại còn xem thiên tượng, làm phép bói toán, lợi hại như vậy, sao ngươi không tính xem bây giờ hai đệ đệ của ngươi sống hay chết, lại đang ở nơi nào.
Loại tự tin không hiểu nổi này, hai phụ tử quả thật giống nhau như đúc, còn cả Nhị Thái Tử và Tam Thái Tử không rõ sống chết kia nữa, cũng hệt như vậy.