Tạp Sự Đường, tại thiên điện chuyên môn quản lý thư từ qua lại, Chấp Sự nhìn một đám đệ tử ngoại môn Ngọc Nữ Phong trước mắt, da đầu tê dại nói.
“Các ngươi vừa nói cái gì?”
“Chúng ta muốn nhận hết tất cả các thư tín.”
Những đệ tử Ngọc Nữ Phong này, vừa lên đã muốn nhận hết tất cả thư tín còn tồn đọng của Tạp Sự Đường, Chấp Sự này còn cho rằng mình xuất hiện ảo giác.
Phải biết rằng, tuy nói Đạo Nhất tông là tiên môn, nhưng sản nghiệp trong thế tục cũng không ít, dù sao tu tiên cũng cần phải tiêu tiền, hơn nữa tương đối phí tiền.
Các loại tài nguyên đều không thể thiếu, cho nên tất có liên hệ với không ít gia tộc trong thế tục, thậm chí ngay cả tửu lâu, khách điếm cũng có.
Mà nhiều sản nghiệp như vậy, thư từ qua lại tất nhiên nhiều không đếm xuể, trước mắt thư tín tồn đọng trong Tạp Sự Đường, tuyệt đối không dưới mười vạn bức thư, vậy mà những người này vừa đến đã nói muốn nhận hết?
“Không phải, như vậy có phải hơi nhiều không?”
Chấp Sự mở miệng muốn khuyên nhủ, nhưng đệ tử Ngọc Nữ Phong cầm đầu lập tức cự tuyệt.
“Dù sao cũng không quy định thời gian, chúng ta chỉ cần an toàn đưa thư đến là được, phải không Chấp Sự đại nhân?”
“Đúng vậy.”
“Vậy thì được, giao cho chúng ta đi.”
Thấy thế cũng chỉ có thể gật đầu, hơn nữa, những đệ tử Ngọc Nữ Phong này nhận hết, đối với Chấp Sự mà nói cũng là một chuyện tốt, chính hắn khẳng định rất thoải mái a.
Cho nên thấy khuyên không được, Chấp Sự cũng rất dứt khoát dẫn mọi người đi khố phòng, đầy phòng toàn bộ đều là thư từ.
“Tất cả ở chỗ này rồi, các ngươi tự xem rồi làm đi.”
Thật đúng là gặp quỷ mà, trước kia muốn tìm người đưa tin, khác gì cầu Bồ Tát xin bà nội, bây giờ phong thủy luân chuyển, đến phiên Tạp Sự Đường bọn họ phất lên?
Trước sau cùng lắm chỉ qua một khắc đồng hồ, chúng đệ tử đã phân loại hơn 10 vạn bức thư đâu ra đấy.
Lập tức cáo biệt Tạp Sự Đường, đi tới chuồng ngựa dưới chân núi.
“Tốc độ là tất cả, một phong thư là một điểm tông môn, nếu có thể hoàn thành trong vòng nửa tháng, mỗi người ít nhất có hơn một ngàn điểm tông môn, về phần cụ thể được phân bao nhiêu, thì tùy thuộc vào các ngươi.”
Sau khi chọn được yêu mã tốt, sư tỷ cầm đầu nghiêm túc nói.
Gửi thư đích thật là nhàm chán tẻ nhạt, thoạt nhìn thu hoạch cũng rất ít, nhưng nếu rút ngắn thời gian lại thì sao?
Trước kia đưa tin, tương đương với đi ra ngoài du ngoạn một vòng, nhưng hiện tại, đệ tử Ngọc Nữ Phong thật sự coi đó là một phần sự nghiệp để làm.
Nghe chúng đệ tử nói, cách đó không xa Chấp Sự chuồng ngựa nhíu mày, không biết vì cái gì, nhưng trong lòng cứ luôn có chút bất an.
“Sao vậy nhỉ, đột nhiên lại có loại cảm giác này.”
Kỳ quái lẩm bẩm một câu, lại quay đầu, chúng đệ tử Ngọc Nữ Phong đã biến mất tại chỗ.
Mọi người đều làm nhiệm vụ, rất nhanh đã trôi qua một ngày, đến chạng vạng, Chung Linh thông tri cho Chấp Sự Tạp Sự Đường, đến nghiệm thu.
Rất nhanh sau đó, Chấp Sự chạy tới rừng Hắc Thiết Mộc ở ngọn núi phía sau tông môn.
Liếc mắt một cái, cả người choáng váng.
Chỉ thấy mấy đỉnh núi đều đã bị chặt đến trơ trụi, ít nhất cũng phải là mấy vạn cây đó.
Trong lòng không khỏi vui vẻ, cười nói với Chung Linh.
“Không hổ là đệ tử thân truyền, lợi hại, thật lợi hại.”
Vốn còn lo lắng vì Hắc Thiết Mộc trong kho không đủ, gần đây tông môn đang chuẩn bị tổ chức yến hội hoan nghênh Thanh Thạch đại trưởng lão, tất nhiên rất cần Hắc Thiết Mộc.
Đang không biết nên làm cái gì bây giờ, đệ tử Ngọc Nữ Phong lại đến giải quyết vấn đề cấp bách của Tạp Sự Đường. Chấp Sự cười đến mức mặt mày nở hoa, tốt rồi, đừng nói là tổ chức thịnh hội lần này, cho dù mấy năm nữa, cũng hoàn toàn không cần lo lắng chuyện thiếu Hắc Thiết Mộc nữa.
Tâm tình rất tốt, Chấp Sự tất nhiên cũng không nói nhảm, sau khi kiểm kê, thậm chí không chỉ mấy vạn, mà là hơn mười tám vạn, gần hai mươi vạn gốc cây.
Cuối cùng, đám người Chung Linh, ít nhất mỗi người đều được một trăm điểm tông môn.
Tất cả mọi người đều vui vẻ rời đi, chúng đệ tử Ngọc Nữ Phong vui mừng không thôi, Chấp Sự Tạp Sự Đường cũng vui mừng.
Thậm chí sau khi trở về, còn cười nói với những Chấp Sự khác.
“Thật không hổ là đệ tử thân truyền, chỉ một vài người như vậy, một ngày đã đốn được hơn mười tám vạn gốc Hắc Thiết Mộc.”
“Nhiều như vậy sao?”
Nghe vậy, những Chấp Sự khác cũng khiếp sợ, hiệu suất này đích thật là quá cao, lập tức cũng cười nói.
“Lần này Đường Chủ hẳn là sẽ không phiền não chuyện Hắc Thiết Mộc nữa.”
“Đâu chỉ như vậy, đừng nói là tổ chức thịnh yến lần này, kể cả mấy năm kế tiếp cũng không cần lo lắng chuyện thiếu Hắc Thiết Mộc.”
“Đúng vậy đúng vậy, những đệ tử Ngọc Nữ Phong đúng là người tốt mà.”
Chúng Chấp Sự Tạp Sự Đường còn đang cảm tạ chúng đệ tử Ngọc Nữ Phong, không biết, điều mà bọn họ sắp phải đối mặt là cái gì.
Bên kia, các đệ tử ra ngoài đưa tin, sau khi rời khỏi tông môn, vẫn không chút ngừng nghỉ.
Cho dù là đến đích, cũng không hề xuống ngựa, đối mặt với người phụ trách sản nghiệp các nơi, trực tiếp ném thư ra, sau đó lập tức rời đi.
“Chưởng quỹ, người đưa thư lần này sao lại không giống lần trước? Trông rất xinh đẹp.”
Một số người còn cảm thấy kỳ quái, dù sao bọn họ tiếp xúc với Đạo Nhất tông, nhiều nhất cũng chỉ là đệ tử tạp dịch, nghe vậy, chưởng quỹ thấp giọng nói.
“Đây là đệ tử ngoại môn, tất nhiên là không giống, quản tốt mắt của ngươi, đừng mẹ nó nhìn lung tung.”
“Đệ tử ngoại môn.”
Đối với những người này mà nói, đệ tử ngoại môn của Đạo Nhất tông đã là đại nhân vật đỉnh thiên, nhưng người như vậy, vì sao lại tới đây đưa tin?
“Ta làm sao mà biết được, chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi, tiên tông tất nhiên có tính toán của riêng mình, há có thể phỏng đoán được.”
Nhưng có sao thì nói vậy, có thể nhìn thấy đệ tử ngoại môn, hơn nữa còn là nữ tử của Ngọc Nữ Phong, đối với những phàm nhân này, đã làm cho bọn họ khiếp sợ không thôi.
Chỉ tiếc, những đệ tử Ngọc Nữ Phong này không có dừng lại nghỉ ngơi, thậm chí cũng không cho bọn họ cơ hội nói chuyện.
Tất nhiên không biết, đệ tử Ngọc Nữ Phong hành động như thế, cũng vẻn vẹn chỉ vì vội vàng.
Nhưng cứ như vậy, chịu khổ chỉ có những yêu mã kia, mang theo đệ tử Ngọc Nữ Phong một đường phi nước đại, những yêu mã này đã mệt đến mức lưỡi sắp kéo ra đường, mẹ nó sao lại trở về ngày tháng trước kia rồi a.
Lúc trước những súc sinh kia không phải đối xử với chúng nó như vậy sao, dọc theo đường đi ngay cả một ngụm nước cũng không cho uống, chỉ liên tục chở người chạy.
Mẹ kiếp chúng nó đúng là yêu mã, nhưng Ốc Nhật Mã cũng phải uống nước ăn cỏ, muốn ngựa chạy, lại không cho ngựa ăn cỏ, các ngươi có thể sống cho ra con người được không?
Yêu mã lại một lần nữa uất ức, hơn nữa, những đệ tử Ngọc Nữ Phong này càng thêm điên cuồng, đường đi so với đệ tử Thần Kiếm Phong lúc trước còn hoang dã hơn.
Đến cuối cùng, đi đến mức khiến cho yêu mã bị vắt kiệt sức, vô lực ngã trên mặt đất, nói cái gì cũng không dậy nổi.
Thật sự đã đến cực hạn, nhưng điều khiến cho những yêu mã này không ngờ chính là, đối mặt với kết quả như vậy, đệ tử Ngọc Nữ Phong lấy từ trong không gian giới chỉ ra một viên đan dược màu đỏ như máu, vẻ mặt ngọt ngào tươi cười nói.
“Tiểu Mã Nhi, đây là Nhiên Huyết Đan, có thể làm cho ngươi vực dậy tinh thần a, nào, mau ăn.”
Yêu mã tất nhiên không biết cái gì là Nhiên Huyết Đan, sau khi ăn đích thật là sinh long hoạt hổ, lập tức đầy máu sống lại tại chỗ, sau đó tiếp tục cõng đệ tử Ngọc Nữ Phong một đường chạy như điên.
Vậy mới nói độc nhất là lòng dạ đàn bà.
Nhiên Huyết Đan này là gì, nó là đan dược giúp người dùng trong thời gian ngắn bộc phát tu vi, tất nhiên có kèm theo tác dụng phụ.
Hiện tại những yêu mã này nhìn qua thì đúng là sinh long hoạt hổ, chờ dược hiệu qua đi, thì chính là mệt mỏi gấp đôi.
Đám yêu mã hiện tại còn không biết, chỉ cảm thấy khí lực trong cơ thể dùng mãi không hết, chạy như điên.