3
Các ngươi nghĩ làm thái tử phi dễ dàng lắm sao?
Có phải giống như tưởng tượng, chỉ việc ngồi chờ làm người trên người, hưởng hết phú quý vinh hoa?
Trẻ người.
Non dạ!
Ta đã bị dọa cho không ít lần.
Đêm tân hôn, thái tử vừa uống một ngụm rượu giao bôi*, lập tức ngã lăn bất tỉnh.
Ta sợ đến suýt chết, còn tưởng trong rượu có độc.
Ngày thứ hai sau khi thành hôn, trên đường cùng thái tử đi bái kiến bệ hạ và nương nương, thái tử điện hạ đột ngột phát bệnh, tay ôm lấy ngực, mặt tái xanh như tờ giấy.
(*Rượu giao bôi: rượu uống trong nghi lễ kết duyên vợ chồng.)
4
Khi thái tử phát bệnh, lão ngự y đáng thương được cung nhân hai bên trái phải dìu vào Đông Cung.
Vừa tới nơi, ngự y đã thở hổn hển, mặt đỏ bừng bừng.
Trông cũng chẳng khá hơn thái tử điện hạ là bao.
Tiếp theo là xem mạch, kê thuốc, rồi thao thao bất tuyệt một đống cấm kỵ về đồ lạnh đồ sống.
Nửa canh giờ sau, ta nhìn chằm chằm vào một tủ đầy thuốc, không kìm được mà run rẩy.
Chẳng trách trên người điện hạ lúc nào cũng thoang thoảng hương thuốc, hóa ra mỗi ngày đều phải uống từng này thuốc, vậy thì khác gì ngâm mình trong một vại thuốc lớn.
Ta ngó qua cửa phòng ngủ của thái tử, chín chắn mà lắc lắc đầu.
Thương cảm vô cùng.
5
Thái tử tuy thân thể yếu ớt, nhưng thực sự dung mạo tuyệt mỹ.
Ngài được sinh ra vào thời điểm bệ hạ thống nhất hai quốc gia Tề và Triệu.
Lúc ấy, bệ hạ đứng giữa bờ cõi rộng lớn bao la, đặt tên cho hài nhi được mong chờ bấy lâu là "Dần".
Triệu Dần.
Cái tên ấy tựa như mang theo kỳ vọng, mong rằng thái tử sau này sẽ trở thành một vị quân vương sát phạt quyết đoán, mở mang bờ cõi.
Thế nhưng...
6
Thái tử điện hạ lớn lên trở thành một vị mỹ nhân mang bệnh.
Đi một bước thở gấp ba lần, thân hình gầy guộc, xương cốt mảnh mai tựa sắp gãy.
Bởi vì bệnh tật, cảm xúc của ngài không thể quá mức dao động, thế nên biểu cảm lúc nào cũng nhàn nhạt. Thoạt nhìn, toát lên vẻ lãnh đạm và cao quý.
Nhưng thực ra... ngài ngay cả bưng bát thuốc cũng không vững.
Ta thật sự không chịu nổi, đành nhận lấy bát thuốc, hầu hạ ngài uống hết.
7
Bài học sinh tồn đầu tiên ở Đông Cung: Có những việc một khi bắt đầu sẽ không thể dừng lại.
Ví như việc hầu hạ thái tử.
Ban đầu chỉ là giúp ngài uống thuốc, sau đó dần dần thêm mặc áo, dọn cơm.
Rồi chẳng mấy chốc, ta gần như tiếp quản toàn bộ sinh hoạt hàng ngày của ngài.
Điều khiến ta kinh ngạc là, bản thân vốn chưa từng hầu hạ ai nhưng lại nhanh chóng nắm bắt được tinh túy của việc chăm sóc thái tử.
Còn đáng kinh ngạc hơn, chính là thái tử điện hạ so với ta còn tự nhiên hơn khi chấp nhận cảnh áo đưa đến tay, cơm đưa đến miệng này.
Vậy là, giữa Đông Cung rộng lớn, ta thân kiêm nhiều chức vụ nhưng chỉ được lĩnh một phần bạc.
Điện hạ, ta thân yêu, ngài làm sao có thể ngủ ngon như vậy được?