Nửa tháng trời chầm chậm trôi qua, bánh xe ngựa lộc cộc di chuyển trên đường cái, bên trong chiếc xe ngựa có Nhan Dự và Phương Hủ Chi đang hôn mê bất tỉnh.
Vì cẩn trọng vết thương trên người của Phương Hủ Chi nên xe ngựa chạy khá chậm, xa xa là ba chú ngựa, Từ Yến Ngọc mở đường, Thích Dung thì bọc phía sau.
Kể từ hôm Phương Hủ Chi bán sống bán chết xong thì ngày thứ ba hơi thở và thân nhiệt cũng dần hồi phục lại trạng thái bình thường.
Sau biết bao ngày hôn mê, cuối cùng hắn cũng đã tỉnh dậy, mở mắt nhìn thấy trần xe, chiếc xe ngựa lắc lư di chuyển. Hắn bỗng thấy hoa mắt, suýt nữa nhìn trần xe thành một vòng xoáy, nhắm mắt lại thì bên cạnh có một giọng nói vang lên.
"Cuối cùng huynh cũng chịu tỉnh, còn hôn mê nữa thì ta thật sự sợ tiểu cô nương kia của huynh lóc thịt sống ta mất." Nhìn thấy hắn tỉnh dậy, Nhan Dự thở phào, cảm giác mạng sống của mình đã được bảo toàn, Phương Hủ Chi còn hôn mê thêm mấy hôm nữa thì Thích cô nương nhất định sẽ giết tên lang trung giang hồ ăn nói xằng bậy là y đây để hả giận mất.
Phương Hủ Chi quay đầu chăm chú nhìn cái người vốn dĩ không nên xuất hiện ở đây đang lù lù trước mặt, rơi vào trầm tư: "Huynh không ở Giang Nam đợi mà chạy đến chỗ ta làm gì?"
Nhan Dự thẳng người ngồi ở một bên, nói: "Phương huynh."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play