Người đến đeo chiếc mặt nạ La Sát che nửa phần trên của gương mặt, mặc một bộ y phục màu xanh, mái tóc dài ở phía sau đã pha lẫn nửa trắng, ông ta quét mắt quan sát Tô Thanh Y rồi nói: "Mồm mép cũng lợi hại phết đấy, ngươi là gì của Tô Nhược Bạch?"
Tô Thanh Y bước lên đáp: "Tại hạ là đồ đệ của người, dám hỏi tiền bối đây là?"
Ông ta cười nhạt một tiếng, khó hiểu nói: "Thì ra là đồ đệ của Tô Nhược Bạch, chẳng trách giống hệt hắn, bày ra cái vẻ chính nhân quân tử mới giả dối làm sao, thật khiến cho người khác buồn nôn."
Chỉ đôi ba câu nhẹ nhàng đã tát thẳng vào mặt Tô Thanh Y và sơn trang Vấn Kiếm bôm bốp, Thích Dung không khỏi cảm thán khả năng ăn nói của vị cao nhân này không thua kém gì Tô Thanh Y, lời nói sắc bén cứa vào da thịt, nói bóng nói gió đều nghe ra ông ta đang mắng thẳng Tô Nhược Bạch và Tô Thanh Y.
Hôm nay ông ta không mời mà đến, chưa kịp ra mặt vừa ra tay đã phát tán phấn độc, sau đó thì rải tiền giấy đầy trời, gây náo động xôn xao khiến cho người trong giang hồ sát hại lẫn nhau. Bây giờ lại đứng trước linh cữu của Tô Nhược Bạch mỉa mai người đã mất, nhìn thế nào cũng không giống như là bạn cũ, rõ ràng là thù địch mới phải.
Sơn trang Vấn Kiếm là môn phái đứng đầu võ lâm, sao có thể khoanh tay chịu sự sỉ nhục bị mất mặt thế này. Sắc mặt Tô Thanh Y trắng bệch, ánh mắt lạnh như sắp kết đá.
"Chẳng bì được với cách hành xử tiểu nhân giấu đầu lòi đuôi của người." Tô Thanh Y trả lời phản đòn, Mộ Dung Nham không nổi giận mà bật cười, lạnh lùng nhìn y.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT