Trong giờ học, Hứa Sâm Luân tranh thủ lúc giáo viên bị che khuất tầm nhìn, quay sang thì thầm với Phạm Lâm Ca.
“Thế nào rồi? Thực sự không sao chứ? Có bị thương ở xương không?”
Hứa Sâm Luân hơi lo lắng về khả năng xương cụt của cậu bị tổn thương, nhưng vì vị trí đó quá tế nhị, anh không tiện kiểm tra. Phạm Lâm Ca nói khẽ vài câu trấn an để anh yên tâm.
Hứa Sâm Luân dịu dàng vuốt nhẹ mái tóc đang che khuất đôi mắt của Phạm Lâm Ca, để lộ đôi đồng tử long lanh tựa mắt mèo, rồi khẽ vén tóc cậu gọn gàng ra sau tai.
“Không sao là tốt rồi.”
Giáo viên chủ nhiệm trên bục giảng khẽ ho vài tiếng, ánh mắt như thoáng liếc qua phía này. Một số học sinh cũng tinh ý quay đầu nhìn, Hứa Sâm Luân thấy vậy thì nhún vai đầy vô tội, cầm quyển sách toán lên xem.
Phạm Lâm Ca cúi đầu nhìn sách. Đột nhiên, những kiến thức khó hiểu trên trang giấy không còn là rào cản, mà hóa thành từng nốt nhạc dễ thương, vui nhộn, nhảy múa trước mắt cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT