Lúc mở mắt trở lại, qua mí mắt nặng trĩu, y lờ mờ thấy ánh lửa nhảy nhót. Mục Trạch Thương cố gắng vài lần mới có thể mở mắt ra.
"Đại tướng quân, ngài tỉnh rồi?"
Bên tai vang lên giọng nói của một binh sĩ, ngay sau đó, một bàn tay ấm áp, khô ráo đỡ y dậy, để y tựa lưng vào đụn cát phía sau.
Mục Trạch Thương quan sát xung quanh, đây là một sườn dốc khuất gió. Có lẽ bọn họ đã bị gió cát vùi lấp khi lăn xuống từ đỉnh dốc. Giờ đây, cơn bão cát đã qua, họ may mắn sống sót.
Mục Trạch Thương nhìn lướt qua đội ngũ, trong lòng chùng xuống. Giờ đây, số người còn sống sót chưa đến một phần năm so với ban đầu, hơn nữa còn có những binh sĩ bị cụt chân, mất tay, không có điều kiện chữa trị, chỉ có thể cắn răng chịu đau.
"Là lỗi của ta."
"Đại tướng quân, sao ngài lại nói vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play