Mục Trạch Thương, nói trắng ra, chỉ là một quân cờ của Hứa Huyền Minh. Trong triều, phần lớn quan văn đã đứng về phía gã, số còn lại cũng đa phần trung lập, không đáng bận tâm. Nhưng phe võ tướng thì Hứa Huyền Minh chưa thể thâm nhập. Vì thế, gã lợi dụng nỗi đau mất mát của Mục Trạch Thương để từng bước thiết lập một cạm bẫy dịu dàng, dẫn dắt y bước vào.
Đối với Hứa Huyền Minh, Mục Trạch Thương vốn chỉ là một món đồ chơi, dùng xong là vứt. Gã chẳng bận tâm đến danh dự hay sinh tử của y. Nhưng điều khiến gã tức giận chính là lòng trung thành không thể lay chuyển của Mục Trạch Thương, người luôn thề sống chết bảo vệ vị đế vương trên ngai vàng. Đúng lúc này, quân địch lại tiếp xúc với Hứa Huyền Minh, không biết hứa hẹn điều gì mà khiến gã, vốn thâm hiểm và nhẫn nhịn như một con rắn độc, cũng phải động lòng. Hai bên nhanh chóng đạt được thỏa thuận.
Hứa Huyền Minh xem Mục Trạch Thương như một cái gai trong mắt. Dù nuôi một con chó nhiều năm cũng có thể nảy sinh tình cảm, nhưng gã lại tuyệt tình đến mức dù diễn trò bao năm cũng chẳng động lòng. Gã lập mưu vu oan, đẩy Mục Trạch Thương vào tội danh phản nghịch, khiến y không còn đường chống đỡ.
Ngày bị bắt, Mục Trạch Thương vẫn không dám tin. Y biết rõ mình không cấu kết với ngoại tộc, cũng không có ý đồ tạo phản hay ép vua thoái vị. Nhưng nhân chứng, vật chứng đều rành rành trước mắt, không cho phép y chối cãi. Mà những bằng chứng ấy, chỉ có người thân cận mới có thể tạo ra. Mục Trạch Thương không phải kẻ ngốc, chỉ là trước đây y quá tin tưởng Hứa Huyền Minh. Đến nước này, còn gì y không hiểu nữa? Nụ cười của y chứa đầy chua xót.
Sau khi vào ngục không lâu, Mục Trạch Thương bị xử trảm thị chúng. Thi thể không đầu của y bị treo trên tường thành, sau bảy mươi bảy ngày thối rữa, bị ném ra ngoại ô, làm mồi cho chó hoang. Đám gia nhân trong nhà bị đày đến biên cương; thị nữ từng chăm sóc y từ nhỏ bị bắt làm kỹ nữ trong quân. Ngay đêm đầu tiên, những nàng ấy không chịu nổi nhục nhã, bị hành hạ đến chết.
Quân đội nhà họ Mục, trong một lần bị Hứa Huyền Minh bày mưu điều đến biên giới chống giặc, rơi vào bẫy mai phục của địch, toàn quân không ai sống sót.
Hứa Sâm Luân nhắm mắt lại, khi mở ra lần nữa, trong đôi mắt anh chỉ còn lại sự lạnh lẽo như gió bấc phương Bắc, sắc lạnh đến mức như muốn rạch toạc da người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT