Tả Trọng cắn một miếng, ăn ngon lành không thôi.
Bánh bao này mềm hơn bánh trong doanh trại, lại mang theo chút vị ngọt dịu, lớp bột vừa dai vừa dễ nhai.
Lại uống một ngụm canh.
Cũng là rau dại, nhưng trong doanh trại nấu lên thì chát và đắng như thức ăn cho lợn. Còn ở bếp của Trường Môn viện, có dầu, muối, thêm cả trứng gà, mùi thơm ngào ngạt.
Tả Trọng thực sự hy vọng tướng quân ngày nào cũng viết thư cho Thập Nhị nương.
Tiểu Mãn nhìn hắn ăn ngấu nghiến, khẽ cười, ghé sát lại:
“Tả thị vệ, ở trước mặt tướng quân, hãy nói vài lời hay về nữ lang. Sau này Tiểu Mãn sẽ để dành đồ ngon cho ngài thường xuyên.”
Tả Trọng ngẩn ngơ nhìn tiểu cô nương tươi cười rạng rỡ, hồi lâu mới nuốt xuống, không ngờ miếng lớn quá làm hắn nghẹn, ho khù khụ không ngừng.
Tiểu Mãn khúc khích cười mãi không thôi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT