Phùng Vận lại cười đến không khép được miệng.
Sự bảo vệ thuần khiết, không chút tạp niệm, không mưu cầu gì cho bản thân, ngoài hài tử này, còn có ai có thể cho nàng điều ấy?
Nàng lấy một trái cây ướp lạnh trong chậu đá ra, dùng khăn lụa lau sạch bàn tay nhỏ của Nguyên Thượng Ất, rồi nhét quả vào tay cậu bé.
“Chuyện này, ta tự có chủ trương, còn chưa đến lượt A Nguyên phải ra tay. g.i.ế.t gà đâu cần dùng d.a.o mổ trâu? Sức của A Nguyên, là để dùng cho đại sự.”
Nguyên Thượng Ất còn nhỏ, thật ra cũng không biết phải làm thế nào mới là tốt. Không ngờ lại được nàng khen ngợi, khuôn mặt nhỏ nhắn liền ửng hồng, lộ ra vẻ vui mừng không giấu được.
Bùi Quyết nhìn hai người, một lớn một nhỏ, ánh mắt phức tạp, không biết trong lòng đang nghĩ gì.
Phùng Vận về đến Trường Môn, vừa xuống xe liền gọi Cát Quảng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT