Lý Tang Nhược lạnh lùng liếc y một cái, men rượu chưa tan, đôi mắt vẫn ngập trong cơn say: “Thiếu c.ung thúc là đang châm chọc ai gia sao? Chuyện mà đến Thừa tướng còn phải đắn đo, một Thái hậu vô dụng như ta, có thể làm được gì? Thiếu c.ung thúc… thật là xem trọng ta quá rồi.”
Đường Thiếu c.ung nói: “Thái hậu lâm triều, thiên hạ bách tính nhận định là Thái hậu, không phải Thừa tướng. Điện hạ, thời điểm nên ra tay, nhất định phải nắm lấy cơ hội.”
Lý Tang Nhược cười lạnh từng tiếng: “Cơ hội? Cái gì gọi là cơ hội? Ta là một phế nhân rồi, con ta băng hà, ta cũng đã là phế nhân rồi.”
Đường Thiếu c.ung khẽ cau mày, cúi đầu sát tai nàng ta, khẽ giọng nói:
“Chỉ có đánh về Trung Kinh, đoạt lại An Độ, Thái hậu mới có thể toại nguyện… Dù Thái hậu không làm được, thì so với việc cứ chìm đắm trong sắc dục, không làm gì như bây giờ… cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều…”
Ngừng một chút, y nheo đôi mắt âm trầm, sâu thẳm, nhìn chằm chằm Lý Tang Nhược.
“Thần nghe được, Thừa tướng đang ổn định triều cục, là để chuẩn bị cho việc thiện nhượng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play