Phùng Vận đoán được nỗi lo trong lòng hắn, khẽ “ừ” một tiếng, nhưng nàng thật sự cũng chẳng còn sức đâu mà để ý nữa.
Trong căn phòng tràn ngập ý xuân, y phục đã sớm rơi vãi tứ tung. Người nam nhân vừa cất lời, thân hình đã như rồng lớn tìm suối, nhẹ nhàng nghiền ép…
“Chậm một chút… chậm chút thôi…”
Nàng mềm nhũn cả người, gần như không thở nổi.
Lần nào cũng vậy, đều khó khăn khổ sở như thế, hắn nào dám liều lĩnh xông thẳng? Liền lập tức dừng lại, khẽ thở dài một tiếng, thong thả nếm thử rồi mới chậm rãi tiến vào.
Thao Dang
“Ưm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play