Cát Quảng cúi đầu, “Giống hệt như lời Bình Nguyên quận chúa từng nói. Không biết tin từ đâu truyền ra, nói rằng trên núi Tiểu Giới Khâu có một kho báu khổng lồ, chuyện thêu dệt rất ly kỳ, bảo là thời Tiền Tần loạn lạc, có một vị quân phiệt chiếm đoạt quốc khố, cất giấu tại nơi này, về sau chiến tử, từ đó tung tích kho báu không ai hay biết…”
“Không ai biết tung tích mà bọn họ lại ‘vừa khéo’ biết được? Ta khai mỏ ở đây, bọn họ lại tới tìm báu vật? Hừ!”
Hôm ấy bị Thuần Vu Diễm ném xuống, Nguyên Khanh gãy chân, gãy xương sườn, Phù Dương Tung thì bị đánh cho bầm dập, mấy kẻ còn lại cũng chẳng khá hơn là bao, Phùng Vận cũng từng nghĩ sẽ có người đến trả thù.
Thao Dang
Thế nhưng sự việc qua đã lâu, lặng như tờ, như thể chưa từng xảy ra chuyện gì. Đám quý nhân đến từ Trung Kinh, kẻ thì lo sửa vườn dựng nhà, người thì tụ tập yến tiệc, cờ b.ạ.c đấu trí, không ai đến Trường Môn gây chuyện, thậm chí chẳng ai nhắc đến chuyện ấy.
Trong này, tất nhiên là nhờ công của Bùi Quyết.
Giờ đây Tấn quốc đã không như xưa, nơi nào do triều đình Tây Kinh quản hạt, đều không ai có thể vượt mặt Bùi Quyết. Dù hắn có đang trấn thủ nơi biên ải, cũng chẳng ai dám tới thôn Hoa Khê gây rối với Phùng Vận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play