Đại Mãn nói: “Trước đây Phùng Doanh ở trong phủ đã từng bắt nạt A tỷ như thế nào, muội và Tiểu Mãn đều thấy rõ. Con mèo nhỏ kia chỉ là khởi đầu, những thứ nàng ta cướp đi của A tỷ, muội sẽ từng thứ từng thứ đòi lại cho tỷ, răng trả răng, mắt trả mắt…”
Từ một nô tỳ trở thành “sủng cơ”, mười mấy năm đời người của Đại Mãn tuy không dài, nhưng vì mẫu thân chịu người khống chế, nàng ta đã nhìn quen những ánh mắt khinh miệt, đã chứng kiến quá đủ cảnh ức h.i.ế.p, nên đối với những thói đời xu nịnh, ỷ thế h.i.ế.p người, nàng ta hiểu rõ như lòng bàn tay.
Nếu không nhờ Phùng Vận, cả đời nàng ta chỉ có thể co ro trong rãnh tối, làm một con kiến nhỏ không chút hy vọng, mặc cho người ta giẫm đạp.
Những gì có được ngày hôm nay, là vì nàng ta đã kịp thời quay đầu, lựa chọn đúng đắn.
Nàng ta tin chắc, đây là sự chỉ dẫn và thương xót của ông trời…
Mà c.uộc đời như vậy, là có thể vượt lên trên tình yêu nam nữ, nữ tử tự cường, như A tỷ vậy, tự mình đứng lên, thì nam tử nào cũng chẳng đáng kể, tình ái cũng chỉ là điểm xuyết mà thôi.
Quyết không thể giống như Trần phu nhân, như Phùng Doanh, sống như chuột cống, khiến người chán ghét…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play