"Ngươi nữa."
Phùng Vận chỉ vào Trần phu nhân,
"Rõ ràng biết ta và Tiêu Tam có hôn ước, lại dung túng nữ nhi` ngươi Phùng Doanh quyến rũ tỷ phu, sau lưng mờ ám trao đổi, còn bày mưu đưa ta vào doanh trại quân Tấn, rồi quay đầu gả nưc nhi cho Tiêu Tam... Những chuyện dơ bẩn nhơ nhớp ngươi làm sau lưng, ta tạm chưa nhắc tới. Chỉ nói chuyện hôm nay, giữa ban ngày ban mặt, thiên địa quang minh, ngươi dung túng đầy tớ ác ôn tới cửa cướp đoạt tài sản mà phu gia ban cho kế nữ, đúng là mặt dày vô sỉ, đê tiện, bỉ ổi..."
Nàng lại quay đầu, ánh mắt dừng lại trên Tạ Tùng Quang, cười lười biếng:
"Phùng Thập Nhị có nghe tiếng Tạ tướng quân khí tiết ngời ngời, không dung được một hạt cát trong mắt. Nay dám hỏi Tạ tướng quân một câu: kẻ vô liêm sỉ đê tiện như vậy, có đáng để ta hiếu kính không? Một tên quan lại d.â.m loạn tư thông, có đáng để dân nước Tề ta dùng thuế má mà nuôi dưỡng không? Một đứa con hoang, có xứng làm mẫu nghi thiên hạ, làm hoàng hậu nước Tề không?"
Một hơi ba câu hỏi, khiến Tạ Tùng Quang nghẹn lời, cứng họng.
Phùng Vận lại bước thêm một bước, chỉ vào ‘Trường Môn thực tử’, ánh mắt quét qua bốn phía, nơi bá tánh đều im phăng phắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play