Phùng Vận nói chuyện với Vệ Tranh, giọng điệu cũng hòa hoãn mấy phần.
“Đường xa mang đến, Vệ chủ ty cũng thật có lòng.”
Vệ Tranh chỉ tùy tiện đáp lại vài câu, rồi liền chuyển chủ đề quay trở lại.
“Vừa rồi là việc riêng, hiện tại ta có một chuyện công, rất khó giải quyết, còn muốn thỉnh giáo phu nhân.”
Phùng Vận khẽ cười, “Vệ chủ ty thật khách khí, ta chỉ là một nữ tử chốn khuê phòng, sao có thể xứng đáng để ngài thỉnh giáo?”
Vệ Tranh khi rời khỏi thôn Hoa Khê, liền lập tức hồi tưởng toàn bộ sự việc, cũng nhận ra sự ngu xuẩn của bản thân từ đầu tới c.uối, y từ trước đến nay chưa từng coi Phùng Vận là một phụ nhân tầm thường.
Nghe vậy liền lắc đầu, tay cầm chén trà nhấp một ngụm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT