Sử Quỳ khom người tiến lên, mở tấm vải ra xem, miệng khẽ rít lên một tiếng, rồi ngẩng đầu lộ ra vẻ khó xử.
“Không giấu gì Đại tướng quân, trong doanh trại đúng là đã phát một lô áo đông, nhưng năm nay trời lạnh đến sớm, các binh sĩ đã mặc cả rồi. Ta không thể… không thể bắt họ cởi áo ra mà giao nộp được, đúng không? Quân Bắc Ung là binh của tướng quân, quân Hổ Bôn cũng là binh của tướng quân, lòng bàn tay hay mu bàn tay đều là thịt, Đại tướng quân không thể bên trọng bên khinh đâu.”
“Càn rỡ!” Bùi Quyết đột nhiên sa sầm mặt, khiếnSử Quỳ có chút bất ngờ, đợi đến khi lưỡi đao kề sát cổ mới bừng tỉnh, lần này Đại tướng quân Bùi không phải đến để thương lượng.
“Đại tướng quân, có gì cứ từ từ nói.” Sử Quỳ giơ hai tay lên, nhìn gương mặt lạnh băng không chút cảm xúc của Bùi Quyết, ngượng ngùng nói:
“Ngài và ta đều hưởng bổng lộc triều đình, cùng trung thành với bệ hạ, có gì thì cứ nói thẳng ra, cần gì phải động đao động kiếm thế này…”
Y vừa nói vừa giơ tay định gạt lưỡi đao của Bùi Quyết.
“Đừng động.” Bùi Quyết hạ đao xuống hai phân, giọng trầm thấp, sắc mặt lạnh nhạt nhưng đầy sát khí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT