Đưa Phùng Vận vào trong doanh trại, Phù Dương Cửu thậm chí còn hạ mình rót trà mời nàng.
“Phùng cơ, mời dùng.”
Phùng Vận nhẹ giọng cảm tạ, đồng thời không ngừng quan sát hắn.
Phù Dương Cửu cười gượng: “Cô nãi nãi, đừng nhìn ta như thế, nhìn đến mức tim ta phát hoảng rồi đây.”
Phùng Vận cười đáp: “Là Phù Dương y quan ngài quá khách sáo, khiến ta mới là người hoảng sợ.”
Khóe môi Phù Dương Cửu khẽ giật, thở dài một tiếng: “Phùng cơ chưa biết đấy thôi, chỗ ta sắp hết sạch thuốc đến nơi rồi. Thuốc của nàng mang đến đúng lúc lắm, đừng nói gọi một tiếng cô nãi nãi, dù có gọi tổ tông cũng chẳng sao...”
Nói rồi, hắn chắp tay cúi người thật sâu trước nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT