Phùng Vận cười lạnh, “Ngươi đúng là khéo đưa đẩy, gió chiều nào theo chiều ấy.”
“Quá khen.” Thuần Vu Diễm nhẹ nhàng chắp tay, chẳng có chút ngượng ngùng, trái lại còn thong dong hỏi: “Nếu Bùi Vọng Chi thật sự tử trận ở Tịnh Châu, nàng định thế nào?”
Phùng Vận bất động, liếc hắn một cái.
Không trả lời, nhưng vẻ mặt lại tràn đầy ý cười giễu cợt: “Liên quan gì đến ngươi?”
Thuần Vu Diễm cười nói: “Chi bằng đi theo ta.”
Đây mới thực sự là ý định của hắn khi lên thuyền. Đợi đến khi tới Tín Châu, tin tức không còn kịp thời nữa, cũng chẳng thể gây chấn động quá lớn đến Phùng Vận. Hắn vốn muốn sớm lôi kéo nàng về phía mình, thuận tiện cho nàng nợ một cái nhân tình, sau này dễ nói chuyện hơn…
Nào ngờ, Phùng Vận nghe xong liền bật cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT