Phùng Vận ngẩng đầu, “Muốn học à?”
Nàng lại dùng ngón tay chỉ xuống đất, “Bái sư thì phải quỳ xuống.”
Thuần Vu Diễm trong mắt ánh lên ý cười, đáng tiếc bị bóng tối che giấu, Phùng Vận không nhìn thấy ánh mắt khác lạ ấy, chỉ cảm thấy giọng nói người này trong trẻo, nhưng điên cuồng đến đáng sợ.
“Hẹn ta đến, lại không chịu thừa nhận… Thật không giống tác phong của ngươi.”
Nói xong, hắn lại tiến lên, gần như sắp bước đến trước giường của Phùng Vận.
“Phùng Thập Nhị, ngươi thực sự chịu cúi đầu sao? Ngươi nói thẳng trước mặt ta một câu đồng ý, ta nhất định sẽ thông cảm cho nỗi khổ của ngươi.”
Giọng nói trầm thấp, mang theo hơi ẩm của sương đêm, như lời thì thầm của tình nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT