Nhưng những cái này chỉ áp dụng trong tình trạng mà đối phương cũng thích ngươi. Nếu gặp phải người không thích ngươi, ngươi dù có cố gắng thế nào, dù có lãng mạn thế nào, đối với người kia, cũng bất quá là loại tra tấn. Chỉ có thật sự thích, mới có thể nói đến hai chữ lãng mạn.
Lãng mạn, xưa nay điều kiện tiên quyết đều là phải có tình cảm. Cho nên, hiện giờ Tô Tiểu Tiểu đối với sự tích cực của Thượng Quan Mặc, cũng là loại cảm giác này. Một chữ, phiền. Hai chữ, vô vị. Ba chữ, thực nhàm chán. 
Đồ chơi chơi thật là vui, cũng rất mới lạ. Nhưng là, người tặng thủy chung không phải là chén trà của nàng. 
Nếu người tặng là A Bạch, Tô Tiểu Tiểu liền thích, mặc dù là một đóa hoa dại ven đường, nàng cũng sẽ cảm thấy được đây là một loại lãng mạn đến tận đáy lòng. Tô Tiểu Tiểu buông tiếng thở dài. 
Tố Vân cùng Ế Vân nghe được, đều nhìn Hoàng hậu nương nương. Vì cái gì nương nương vẫn là mày ủ mặt ê đây? Bệ hạ mỗi ngày tặng nhiều đồ chơi mới lạ thú vị lại đây như vậy, nương nương còn mất hứng sao? Nếu đổi thành các phi tử khác, sớm sẽ không biết cao hứng đến đâu rồi. 
Nương nương nhà các nàng thật đúng là đặc biệt nha. Ngô, bất quá, có lẽ chính là như vậy, hoàng đế bệ hạ mới có thể đối đãi với nương nương của các nàng như vậy. Tô Tiểu Tiểu đương nhiên không biết Tố Vân cùng Ế Vân nghĩ đến cái gì, nàng hiện giờ đang mày ủ mặt ê. Vừa mới không cẩn thận lại nghĩ tới A Bạch… 
Nghĩ đến nam tử áo trắng nhẹ nhàng, thanh cao nho nhã … Nàng cảm thấy tâm đều bắt đầu rối rắm. Được rồi. Nàng Tô Tiểu Tiểu thừa nhận nàng thật sự xong rồi. Đều qua nhiều ngày như vậy, nàng còn đang suy nghĩ đến A Bạch tột cùng vì sao lại sai hẹn … Vì sao vì sao vì sao … 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play