Cái này không thể trách hắn. Muốn trách thì phải trách tiên đế. Kỳ thật vừa mới bắt đầu hắn cũng không phải chán ghét Hoàng hậu, hắn chỉ là chán ghét tiên đế tự tung tự tác tự tiện tìm 1 Hoàng hậu ném cho hắn.
Điều này khiến hắn làm sao mà nhận! ! ! ! Ai ai ai. “Lộ Vu Tử, trẫm hiện tại cũng đã hoàn toàn nhân nhượng Hoàng hậu, nàng nói một trẫm cũng không dám nói hai, nàng coi như cần ánh trăng trên bầu trời, trẫm dốc hết toàn quốc lực, cũng sẽ đi lấy thay nàng. Nhưng vấn đề là, Hoàng hậu không cần ánh trăng, nàng cái gì cũng không muốn. Nàng mỗi ngày đã nghĩ đuổi trẫm rời đi!” Lộ Vu Tử vỗ vỗ bả vai Thượng Quan Mặc.
Hắn nói: “Bệ hạ, ngài không cần nhụt chí. Bệ hạ ngài nhất định nghe qua một câu đi.”
“Nói cái gì?” Lộ Vu Tử từ từ nói: “Chân thành sở chí kim thạch vi khai (tương tự như nước chảy đá mòn, sự chân thành có thể cảm động người khác). Hiện tại bệ hạ ngài phải đối với Hoàng hậu nương nương thật tốt thật tốt, lấy bù lại năm đó bệ hạ ngài còn trẻ làm chuyện sai, nói như vậy Hoàng hậu nương nương liền chậm rãi sinh ra hảo cảm với ngài. Sau đó thì sao, bệ hạ ngài phải nặng hơn theo đuổi Hoàng hậu nương nương, để Hoàng hậu nương nương biết ngài là thật tâm chân ý thích nàng.” Thượng Quan Mặc nghi hoặc.
“Theo đuổi?” Lộ Vu Tử gật đầu. “Đúng vậy. Bệ hạ ngài cần làm vui lòng Hoàng hậu nương nương.”
Thượng Quan Mặc hỏi: “Lấy lòng thế nào? Trẫm hiện tại không tính là lấy lòng sao?”
Lộ Vu Tử thần bí cười cười, hắn nói: “Nữ nhân đại đa số đều thích lãng mạn, đây là nô tài học được từ trong dân gian. Nam tử trong dân gian nếu là muốn cho một nữ tử thích hắn, thường thường biết làm rất nhiều chuyện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT