“Hửm?” Tay còn lại của anh đặt lên làn da dưới xương quai xanh của cô, cố ý vuốt ve, m*n tr*n.
Chiếc áo lụa của cô theo vạt áo trượt xuống, dọc theo làn da mịn màng của cô, rơi xuống đến rìa xương sườn. Dưới ánh trăng mờ ảo, làn da cô như phản chiếu một thứ ánh sáng mềm mại.
Không biết từ lúc nào, căn phòng này bắt đầu có ánh sáng len lỏi vào.
Từ ngày Hạ Quất trở về Thâm Quyến, dù là căn phòng này hay căn phòng kế bên, đều không còn u tối nữa.
Đôi mắt Hạ Quất lấp lánh như sóng nước.
Cô đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt anh, không kiềm chế được, dùng đôi chân đang co lên của mình nhẹ nhàng cọ vào eo anh.
Nhưng anh không có ý định tiếp tục với cô. Anh ngẩng đầu lên, liếc cô một cái đầy ẩn ý, thu những ngón tay đang nghịch ngợm của mình về, kéo lại chiếc áo vừa trễ xuống cho cô, rồi nói: “Ngủ thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT