Hạ Quất lặng lẽ nhìn gió lướt qua người anh. Vẫn là đôi mắt lạnh lùng, không thể hiện bao nhiêu niềm vui ấy. Như anh đã nói, con dao này giết đến cuối cùng, người cầm dao cũng sẽ bị thương khắp người.
Ánh mắt Hạ Quất dịu dàng, mím môi cười nói: “Đi thôi.”
Hai người cùng lên xe.
Ôn Thư Nghiêu lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Hạ Quất nghiêng đầu quan sát biểu cảm của anh. Anh quay sang nhìn cô, đôi mắt sâu thẳm lạnh lùng bỗng trở nên mềm mại, nhẹ nhàng hỏi: “Sao thế?”
“Lúc đó nếu ông ta xuống tay giết anh và em thật, ông ta cũng không thể thoát được, đúng không?” Hạ Quất không hiểu, rốt cuộc Ôn Quảng Sinh đang tranh giành cái gì. Ông ta nhìn như đang đe dọa Ôn Thư Nghiêu, thật ra lại là đang ép Ôn Thư Nghiêu đưa ông ta vào đường cùng.
“Không phải ông ta đang tranh giành cho mình, mà là cho con trai của ông ta. Ông ta biết nếu không liều một lần, sau này sẽ không còn gì nữa.” Ôn Thư Nghiêu nghĩ đến điều gì đó, mỉm cười: “Ông ta làm nhiều việc xấu, nhưng đối với vợ con lại rất tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT