Mặt nước lấp lánh, phản chiếu bóng dáng hai người.
Minh giới không có trăng, nhưng nơi này lại rất sáng. Trước mắt Hạ Diễm cũng xuất hiện từng chùm ánh sáng trắng, cậu chỉ cảm thấy cơ thể mình so với nước còn nóng hơn, mà nơi còn nóng hơn so với cơ thể cậu, chắc chính là trái tim.
Cũng không biết hai người hoang đường bao lâu, khi Hạ Diễm tỉnh lại lần nữa thì đã nằm trên chiếc giường lớn sang trọng mà đêm tân hôn cậu đã nằm.
Lục Bỉnh Văn thấy cậu tỉnh lại thì nghiêng người ôm lấy cậu, anh nói: “Đói không?”
“Ừm.” Hạ Diễm gật gật đầu: “Đói quá.”
Cậu vừa dứt lời, Lục Bỉnh Văn đang nằm bên cạnh cậu lại biến mất.
Lần nữa quay lại thì Lục Bỉnh Văn đã thay một thân hắc bào, trên tay còn cầm theo một đĩa đào tiên cho Hạ Diễm, anh nói: “Em ăn lót dạ trước, ở Minh giới không có thức ăn cho con người, chỉ có chút tiên quả. Lát nữa về nhân gian, em muốn ăn gì tôi sẽ đi cùng em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play