Có lẽ Lục Bỉnh Văn đang ở bên cạnh cậu, cho nên lúc này Hạ Diễm cũng không sợ lắm.
Ánh trăng từ cửa sổ hành lang chiếu vào, lúc này Hạ Diễm mới phát hiện, trên người những cái xác này có vô số sợi tơ màu đỏ, những sợi tơ đỏ đó nối liến với một cây hòe thật lớn bên ngoài cửa sổ, đối diện với cây hòe là một hồ nước phản chiếu ánh trăng.
Dưới ánh trăng, tựa hồ như Hạ Diễm có thể nhìn thấy trên cây hòa kết thành vô số trái cây mang hình mặt người dữ tợn, những khuôn mặt người đó nối liền với những sợi ‘dây’ làm cho thi thể giống con rối điều khiển.
“Là thụ yêu quấy phá." Lục Bỉnh Văn nói : “Ánh trăng nơi này âm u, đất đai rộng lớn ngoài cửa sổ có một cây hòe lớn, cây hòe ở đây đã hơn trăm năm, tro cốt không có người thân đến nhận sau khi hỏa táng đều rắc xuống gốc cây đại thụ này, theo thời gian, oán khí, âm khí, yêu khí được ánh trăng nuôi dưỡng dần hội tụ thành một thụ yêu. Thụ yêu bị nhốt trong cây, lại muốn biến thành hình người, vậy nên nó đã điều khiển những thi thể xung quanh hút dương khí của con người.”
Lục Bỉnh Văn từ hư không biến ra một thanh đao ngắn, anh vung tay chặt đứt hết những sợi tơ đỏ cực mảnh nối liền những thi thể ở đây với cây đại thụ, trong phút chốc những thi thể nhe răng trợn mắt kia đột nhiên bất động, sau đó ngã xuống bịch bịch.
“Thì ra là như thế.”
Hạ Diễm nhìn về phía cây đao nhỏ trong tay Lục Bỉnh Văn, Lục Bỉnh Văn giống như biết cậu đang suy nghĩ cái gì, trong nháy mắt, cây đao nhỏ kia biến thành một chiếc ô màu đen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT