Ánh mặt trời giữa trưa từ bên ngoài cửa sổ chiếu lên người Hạ Diễm, làm cho tóc cậu hơi vàng.
Làn da cậu trắng như một vệt tuyết mùa đông, mang theo một loại cảm giác mong manh đến kỳ lạ, khiến cho người ta vừa nhìn thấy đã muốn bảo vệ, muốn che chở cho cậu, thậm chí còn muốn hôn cậu, ôm cậu vào lòng, muốn cùng cậu phát sinh thêm nhiều chuyện dịu dàng tình cảm hơn, yêu thương hơn.
Mặc dù Hạ Thần bị từ chối, nhưng anh ta hoàn toàn không thể chán ghét Hạ Diễm được.
"Vậy chúc cậu hạnh phúc, nếu sau này có chỗ nào cần tôi giúp, cứ coi tôi như bạn bè, nói với tôi một tiếng là được."
Hạ Thần cười với Hạ Diễm, lại quay đầu cười với Lục Bỉnh Văn: "Anh họ, chắc anh không hung dữ với Diễm Diễm như với tôi đâu, phải không?"
Lục Bỉnh Văn khẽ nhếch khóe miệng, hiện tại tâm tình anh rất tốt, cũng không thèm để ý đến nụ cười giấu đao của Hạ Thần.
"Tôi nói chuyện rất thẳng thắn, nếu không cẩn thận làm tổn thương Hạ tiên sinh, vậy cũng không phải là tôi cố ý."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT