"Hôm nay linh sủng của em đã rõ ràng hơn so với trước." Lục Bỉnh Văn nói: "Theo thời gian, khi linh lực phát triển, con mèo này của em sẽ biến thành thần sứ."
Hạ Diễm vô cùng vui vẻ, nói: "Khi còn bé em đã rất muốn nuôi mèo, nhưng vì bị dị ứng với lông mèo nên mẹ không cho em nuôi, cũng sẽ không cho em lại gần mèo, em đã rất buồn trong một thời gian dài."
Cậu cúi đầu, cười nhẹ: "Không nghĩ tới, lớn lên lại được như ý nguyện."
Mãi cho đến khi Hạ Diễm tắm rửa xong, Lục Bỉnh Văn vẫn không rời khỏi căn hộ.
Hạ Diễm cho rằng Lục Bỉnh Văn tới ngủ với mình, nhưng Lục Bỉnh Văn chỉ mặc bộ đồ ngủ bằng lụa ngồi trên sô pha trong phòng khách xem bóng đá, thấy Hạ Diễm đi ra, anh chỉ chỉ chén canh gừng đặt trên bàn.
"Thân thể phu nhân yếu ớt, cẩn thận bị cảm." Lục Bỉnh Văn nói: "Uống canh gừng rồi đi ngủ, em sẽ thấy dễ chịu hơn."
Hạ Diễm ngoan ngoãn uống hết chén canh gừng, phát hiện Lục Bỉnh văn còn ân cần cho thêm nước chanh vào canh gừng, cậu nhỏ giọng nói: "Cảm ơn Lục tiên sinh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT