Nói đến cũng lạ, mỗi lần gặp quỷ thì thân thể Hạ Diễm sẽ không thoải mái. Nhưng hôm nay được Lục Bỉnh Văn sờ tóc thì cậu lại cảm thấy thần thanh khí sảng.
Bức tranh [kêu cứu] xanh thẳm u ám kia đã khôi phục lại bộ dáng vốn có, hoàn cảnh xung quanh cũng trở lại bình thường.
"Hạ Diễm, cậu đây rồi." Trần Đồng vội vàng chạy tới từ cách đó không xa: “Tôi đi khắp nơi cũng không tìm thấy cậu, gọi cậu nửa ngày cũng không thấy nghe.”
Nhìn vẻ mặt khẩn trương của Trần Đồng, Hạ Diễm thành khẩn nói: “Xin lỗi cậu, vừa rồi tôi có chút thất thần, không nghe thấy cậu gọi.”
Trong mắt cậu vẫn còn vẻ sợ hãi và bối rối, trong ngực còn ôm một bó hoa màu đỏ kỳ lạ.
Trần Đồng cảm thấy cảm thấy cảnh tượng trước mắt có chút kỳ lạ. Cậu ấy chỉ chỉ bó hoa trong ngực Hạ Diễm, nói: “Bó hoa này cậu lấy đâu ra vậy?”
Hạ Diễm cúi đầu nhìn bó hoa bỉ ngạn, nói: “À, vừa rồi gặp một người bạn, đó là quà sinh nhật anh ấy tặng tôi.”
Trần Đồng "Ồ" một tiếng rồi không nhắc đến nữa, cậu ấy nhìn theo ánh mắt của Hạ Diễm, cũng nhìn thấy bức [kêu cứu] trên tường, cậu ấy nhíu mày chán ghét nói: “Bức tranh này thật đáng sợ.”
“Hả?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play