Căn hộ của Hồ Tây Hựu rộng khoảng tám mươi mét vuông, lúc này đã hoàn toàn bị quỷ khí nhấn chìm trong ảo cảnh do lệ quỷ tạo ra, mặt hồ nước không một chút gợn sóng, xung quanh yên tĩnh đến kỳ lạ.
Đẹp thì có đẹp, nhưng không có chút nhân khí nào.
Hồ Tây Hựu túm tay áo Hạ Diễm, thấp giọng nói: “Hai người, lệ quỷ xuất hiện trong mộng của tôi..... hình như chính là chị quỷ này, à không..... anh quỷ này. Tôi nằm mơ tỉnh lại sẽ quên đi nội dung trong mộng, nhưng bây giờ nghe anh ấy hát giai điệu này, tôi thấy cũng hơi quen tai..... bài này chắc là “Hạ tân lang” của Tô Thức.”
Thanh âm của đào kép áo trắng uyển chuyển dễ nghe, cho dù nam giả nữ cũng vô cùng tú lệ, cậu ta hát xong một khúc, phất tay áo quay đầu lại, nhìn về phía Hồ Tây Hựu đang ngơ ngác đứng bên cạnh Hạ Diễm và Lục Bỉnh Văn.
Hạ Diễm cũng thấp giọng nói với Hồ Tây Hựu: “Anh thật có diễm phúc, nhưng bản thân anh thật sự không phân biệt được đây là nam quỷ hay nữ quỷ à?"
Hồ Tây Hựu đỏ mặt, nói: “Tôi tỉnh lại thì quên hết mọi thứ, thật sự không nhớ rõ.”
Lúc này, hình như đào kép áo trắng trên sân khấu đã phát hiện linh lực trên người Hạ Diễm và Lục Bỉnh Văn, ánh mắt cậu ta nhìn Hồ Tây Hựu tràn ngập phẫn hận và không cam lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play