Lúc Hạ Diễm tỉnh lại thì Lục Bỉnh Văn đang ngồi trên ghế gỗ cạnh đầu giường, quay lưng về phía cậu uống trà, gió ấm ngoài cửa nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt cậu, trong gió còn mang theo cả mùi hoa thoang thoảng.
Hạ Diễm không biết mình đang ở đâu, cậu có chút mệt mỏi giật giật ngón tay, khẽ “hừ” một tiếng.
Cảm giác được phía sau có động tĩnh, Lục Bỉnh Văn quay đầu lại nhìn tiểu mỹ nhân yếu ớt nằm trong chăn gấm, trong đôi mắt tựa như một vũng nước chết bỗng chốc có thêm vài phần vui mừng.
Cách ăn mặc của anh vẫn cẩn thận tỉ mỉ như cũ, ngay cả cà vạt cũng không bị lệch một phân, khuôn mặt anh tuấn vẫn nhìn không ra bất kỳ cảm xúc nào, nhưng Hạ Diễm lại biết, lão quỷ này đang lo lắng cho mình.
“Tỉnh rồi?” Lục Bỉnh Văn hỏi: “Có đau ở chỗ nào không?"
Hạ Diễm lắc đầu, cậu muốn nói mình chỉ mệt một chút thôi, cũng không có gì nghiêm trọng, nhưng vì không có chút khí lực nào nên cũng không nói được.
Lục Bỉnh Văn đỡ cậu tựa vào gối ngọc, sợ cậu cảm thấy khó chịu nên lại lót thêm hai cái đệm mềm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play