“Trước khi chắc chắn rằng em cũng có cảm giác giống anh, anh chỉ có thể tiếp tục không ngừng hoàn thiện bản thân… Đối xử với em thật tốt. Ngoài ra, anh tuyệt đối sẽ không bao giờ làm phiền em.” Yến Lâm nhẹ giọng thừa nhận.
Nếu lúc đó Giang Miên không cho anh chút can đảm, không ép đầu gối của anh chạm vào giữa hai chiếc ghế, không cố ý vừa dụ dỗ vừa ép hỏi anh…
Dù cho những suy nghĩ của anh có bị Giang Miên phát hiện đi chăng nữa, nhưng chỉ cần lớp giấy mỏng kia chưa bị rách, Yến Lâm nghĩ có lẽ anh sẽ không bao giờ có thể thẳng thắn bày tỏ cảm xúc của mình.
Điều Yến Lâm có thể nghĩ đến đó là tăng lương, tăng thưởng cuối năm cho Giang Miên, cho hắn nhiều ngày nghỉ phép hơn, đảm bảo thu nhập ổn định cho hắn, giảm bớt khối lượng công việc và khiến hắn yêu thích văn hóa công ty của Hoàn Vũ, làm cho hắn không có lý do để rời đi.
Đó là tất cả những việc anh có thể làm, còn những suy nghĩ khác anh sẽ giấu kín cho đến chết.
Giang Miên thở dài: “Yến Lâm, anh cứ kìm nén mọi chuyện ở trong lòng như vậy, lỡ như trở thành kẻ biến thái thì sao?”
Câu hỏi này hắn không phải chỉ nói vu vơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT