Lần này Yến Lâm khôi phục rất nhanh, anh đỏ mặt tía tai vội vã trốn vào phòng thay đồ, mặc xong quần áo cũng không đợi Giang Miên gọi mà tự mình ra ngoài.
So với trước đây phải che che giấu giấu, thì lần này anh thoải mái hơn nhiều.
“Nếu mỗi lần biến trở lại thành người, anh đều trần trụi như vậy.” Giang Miên hếch cằm, trêu chọc. “Vậy thì mèo con của chúng ta không thể tuỳ tiện ra ngoài được.”
Yến Lâm hơi mím môi, kéo Giang Miên vào lòng, nhẹ nhàng nói: “Không sao, anh là mèo nuôi trong nhà mà.”
Giang Miên theo lực kéo mềm nhũn tựa vào lòng anh, lưng dán sát vào cánh tay rắn rỏi của anh, khẽ cười: “Sếp Yến, dạo này anh nói chuyện càng lúc càng dễ nghe rồi.”
“Vì anh sẽ luôn học hỏi.” Yến Lâm nghiêm túc nói, im lặng một lúc, anh cúi đầu hôn nhẹ vào khóe môi Giang Miên. “...Xin lỗi.”
Giang Miên khó hiểu kéo cổ áo anh: “Sao anh lại phải xin lỗi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT