Nhìn thấy vẻ mặt bực bội của Đường Vô Song, Giang Miên cố ý mỉm cười nói: “Cậu Yến, chúng ta đi thôi.”
Yến Dao ngoan ngoãn gật đầu, không chút do dự đi theo Giang Miên.
Hành lang dài và hẹp, hai bên không có cửa sổ, nên không có chút ánh sáng tự nhiên nào.
Những chiếc đèn chùm pha lê treo trên trần có vẻ đã cũ, ánh sáng mờ nhạt. Giữa mỗi chiếc đèn lại có những góc tối mà ánh sáng không thể chiếu tới.
Yến Dao nuốt nước bọt, nhìn hai người phía trước lặng lẽ đi vào sâu trong hành lang, không khỏi cảm thấy rùng mình.
Lúc trước, khi có nhiều người xung quanh cậu không cảm thấy gì, nhưng bây giờ chỉ có ba người bọn họ, cùng với chiếc máy quay thi thoảng lóe lên chấm sáng đỏ và nhân viên quay phim lúc ẩn lúc hiện như bóng ma... Yến Dao thực sự có chút sợ hãi.
“Anh, anh Giang.” Cậu bị Yến Lâm cấm không được gọi Giang Miên là ''chị dâu'', chỉ có thể khẽ nói: “Các anh không sợ sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play