Giang Miên cứ tưởng rằng chủ đề này đã khép lại, nhưng Yến Thanh Vân lại khắc ghi lời hắn vào trong lòng.
Hiếm khi hắn dậy sớm được một hôm, vừa từ Diên Phúc cung thỉnh an trở về, đã trông thấy mấy hạ nhân đang khiêng hai cây đàn cổ tinh xảo mà nặng nề, đi về phía thiên điện.
“Vợ là tuyệt nhất.” Giang Miên cười khẽ, đôi mắt cong lên.
Đáng tiếc là hắn chưa được nghe, bởi vì hôm nay Hoàng hậu đã giao bài tập đọc sách cho hắn… Thật ra cũng không phải là vấn đề gì quá nặng nhọc, bởi mẹ ruột của bệ hạ đã qua đời từ sớm, hầu hết các thái phi đều vào Phụng Quốc tự để tĩnh dưỡng, đến nay trong cung không có lấy một vị thái hậu nào.
Vậy nên chỉ còn lại Hoàng hậu, coi như là cấp trên trực tiếp của Giang Miên trong chốn thâm cung này.
Cũng may, thường ngày Hoàng hậu mải mê tụng kinh lễ Phật, ít quan tâm đến những chuyện vặt vãnh, dù đối với Giang Miên thì có vẻ bà hơi cuồng tín, nhưng ít ra cũng khá thân thiện với hắn, cũng không yêu cầu hắn phải đến thỉnh an mỗi ngày.
Hơn nữa, chỉ cần nghĩ đến việc Yến Thanh Vân là kẻ chẳng biết tình thân là gì, Giang Miên lại càng muốn dành nhiều thời gian làm bạn bên bà hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play