Đây là lần đầu tiên Giang Miên gặp “cha” mình trong thế giới này.
Ông ta râu ria xồm xoàm, mặc áo ba lỗ trắng, bụng bia, nhìn khoảng năm mươi tuổi. Dù nhìn thế nào, cũng không giống “một người già yếu bị con cái bỏ rơi”, rõ ràng ông ta vẫn có khả năng làm việc và lao động bình thường, thậm chí theo luật pháp vẫn còn chưa đến tuổi nghỉ hưu.
Khi Giang Miên vừa bước xuống từ một chiếc xe sang trọng mà khiêm tốn, mặc bộ vest chỉnh tề, hờ hững cúi đầu đánh giá ông ta, Giang Kiến Phong hoảng hốt lùi lại nửa bước, suýt chút nữa không nhận ra đây là con trai mình.
Giang Miên mỉm cười, quay người gõ cửa sổ phòng bảo vệ, trực tiếp mượn một chiếc loa.
Hắn lười biếng tựa vào cửa sổ, thử âm lượng của chiếc loa, sau đó nói: “Giang Kiến Phong, nghe nói tôi không chu cấp cho ông, vậy thì trước tiên chúng ta hãy nói về nghĩa vụ nuôi dưỡng con cái của cha mẹ nhé? Từ khi mẹ tôi qua đời, ông đã cho tôi một đồng nào chưa? Ông có dám cùng tôi ra ngân hàng kiểm tra sao kê không? Tất cả tiền bạc trong nhà có phải ông đều cầm đi đánh bạc uống rượu hết rồi có đúng không?”
Sắc mặt Giang Kiến Phong tái mét, môi mấp máy mãi không nói nên lời. Ông ta hoàn toàn không ngờ rằng Giang Miên, vốn luôn ngoan ngoãn lại dám cãi lời ông ta như vậy.
Giang Miên cũng không cho ông ta cơ hội để nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT