Lục Quỳnh Uẩn tóc màu hoa râm, thân hình gầy gò, ốm yếu, tưởng chừng như là chỉ một cơn gió thổi cũng có thể thổi bay bà, đâu còn phong thái nữ hổ tướng năm xưa.
Bà dưỡng bệnh ở Ngọc Tuyền sơn trang nhiều năm, bảo toàn mạng sống đã là chuyện không tưởng rồi, nếu còn muốn lấy lại sức khỏe nữa… thì đó chính là hy vọng xa vời.
Chính tay người bên gối hạ độc hãm hại bà, bà không chỉ mất đi hài tử, mà sinh lực còn bị tổn hại đến mức nguy kịch, lại thêm chuyện tin dữ của Lục gia cứ liên tiếp kéo đến nữa… tất cả mọi thứ không ngừng ập tới tàn phá tâm trí bà.
Lục Quỳnh Uẩn mang bài vị vô danh ở chùa Cô Lan đến.
Trong dân gian, hài tử mất sớm không có tư cách được xây mộ lập bia. Cha mẹ là trưởng bối, đã là trưởng bối thì không thể dâng hương tế bái cho vãn bối được, vì đây là điều đi ngược lại với luân thường đạo lý, là bất hiếu. Mà dù nó có huynh tỷ thì cũng vậy thôi, huynh tỷ cũng không thể để tế bái cho nó.
Hài tử chết yểu cũng không thể có hậu duệ được, nên sẽ không người cung phụng hương khói cho nó.
Với hài tử tuổi nhỏ còn như vậy, huống chi đây còn là cái thai chết non tháng bảy, chưa đủ để được xem là một “đứa bé”… Nàng ấy chỉ là một thai nhi chết lưu mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play