Đêm tĩnh mịch, nhưng từ trong ra đến ngoài điện Thừa Minh, đèn đuốc vẫn sáng trưng.
Mấy vị thái y buộc phải ở trong cung, cùng tiến hành hội chẩn ngay tại thiên điện.
Thiên Khánh Đế đã ngã bệnh được mấy ngày rồi. Ban đầu mọi người hoảng sợ không hề nhẹ, may mà sau đó ông ta vẫn còn còn khá tỉnh táo, thậm chí là còn sai người khiêng mình đến điện Kim Loan Bảo để tảo triều.
Tuy thân thể tê liệt, chất độc trong cơ thể vẫn chưa được đẩy ra hết, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.
Thiên Khánh Đế vẫn nghi ngờ rằng mình đã bị trúng độc, nếu không thì tại sao ông ta lại mắc phải thứ bệnh kỳ lạ như vậy kia chứ? Nó không hề lấy mạng của ông ta, chỉ hạn chế hành động của ông ta mà thôi.
Nhưng mấy thái y thay phiên bắt mạch, kết quả chẩn đoán đều không khác nhau là bao, đều không phát hiện ra được điều gì bất thường.
Nhưng tối nay thì lại khác, vốn dĩ thân thể ông ta đã yếu ớt rồi, yếu đến mức không thể chịu đựng nổi nếu được bồi bổ quá mức, dù có là sơn trân kỳ hóa [*] quý giá đến đâu… thì đều như nhau cả – đều khiến ông ta suy nhược thêm vì không thể “tiêu hoá” nổi. Nay ông ta lại còn nóng giận, khí huyết công tâm, tình trạng trở nên nghiêm trọng hơn rất nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play