“Anh Lộ, sao anh đột nhiên nghi ngờ Lý Đại Lực vậy?”
Ngụy Hùng Phong vừa lái xe chở mọi người đến thôn Nghịch Bá, vừa không quên đặt câu hỏi đang khiến cậu ta thắc mắc.
Những ngày qua, Lý Đại Lực luôn tỏ ra vô cùng bình thường, giống như đa phần người đau buồn sau khi mất đi người bạn thanh mai trúc mã. Thỉnh thoảng, anh ta còn gọi điện thoại đến đồn cảnh sát để hỏi thăm tiến độ điều tra, thậm chí còn cố gắng cung cấp một vài thông tin trong khả năng của mình. Trông anh ta gầy đi, hoàn toàn là hình ảnh của một người luôn mang trong mình tình cảm sâu đậm dành cho Lý Hồng Bình đã khuất, không hề có chút gì đáng nghi.
“Trước đây tôi cũng không phát hiện ra vấn đề của anh ta, vì anh ta thể hiện quá bình thường. Nếu anh ta là hung thủ, thì chắc chắn là một kẻ rất khó đối phó, tâm lý vững vàng đến mức đáng kinh ngạc.” Lộ Tranh dựa người vào ghế sau, mắt khẽ nhắm lại: “Nhưng sau khi tôi cẩn thận sắp xếp lại toàn bộ quá trình điều tra, khi nhìn đến bản ghi lời khai lần đầu tiên chúng ta hỏi Lý Đại Lực, tôi phát hiện ra điểm bất thường.”
Nói xong, Lộ Tranh rút cuốn sổ tay trong túi quần ra, lật đến trang có ghi chép cuộc thẩm vấn, rồi đưa cho Đường Thiệu Nguyên, người cũng đang ngồi ở ghế sau nhìn anh chăm chú.
Đường tốt, không hề xóc nảy, Đường Thiệu Nguyên dựa vào kỹ năng đọc tài liệu đã thành thạo từ lâu, lướt qua từng hàng chữ với tốc độ cực nhanh. Sau khi đọc xong, cậu khép cuốn sổ lại, suy nghĩ một lúc rồi bỗng nhiên lóe ra một ý tưởng.
“Có phải là câu nói trước khi anh ta rời đi...?”
Lộ Tranh nở một nụ cười đầy tán thưởng, một lúm đồng tiền xinh xắn xuất hiện trên gương mặt anh: “Thông minh lắm.”
Ngồi ở hàng ghế trước, Ngụy Hùng Phong chỉ biết rơi nước mắt — mỗi lần thảo luận vụ án hai người này đều nói chuyện nửa vời, chẳng lẽ trí thông minh của cậu ta bị coi thường đến vậy sao!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT